Đàn Bà, Cứ Yêu Đi, Đừng Ngại – Huyền Trang Bất Hối

Lần cập nhật gần nhất December 16th, 2019 – 01:45 pm

Tình vỡ rồi thì đi tìm tình mới. Người lạc lối rồi thì dứt áo chào người thôi.

️Đàn bà kiên cường thì đừng mong cuộc đời không gặp phải sóng gió. Khi gặp sóng gió, hãy mong đủ bản lĩnh sức lực vượt qua.️ Đàn bà kiên cường không phải cứ dốc hết lòng yêu một người, để rồi cho rằng không bao giờ yêu thêm được một ai như vậy nữa.

️Mà đàn bà kiên cường, chính là đàn bà hiểu một điều. Trong cuộc đời chúng ta được phép thử, nếu như thử mà sai, thì được phép thử lại. Và mọi thứ vĩnh viễn chỉ là phép thử, là sự chọn lựa cho đến khi gặp được đúng người. Đau lòng hay tổn thương cũng chỉ là một loại cảm xúc nhất thời trong một vài phép thử.

Vậy nên, đàn bà cứ yêu đi, đừng ngại!

Review

“Tại sao phải làm công chúa để chờ đợi hoàng tử xuất hiện trong khi tự tay mình có thể xây nên một đế chế để rồi yên vị trong ngôi nữ hoàng”

Thời đại bây giờ, muốn người phụ nữ yên vị mãi trong ngăn bếp… khó các mấy ông à! Ai cho mấy ông cái quyền tung hoành bốn bể, mà mấy ông được như thế thì phụ nữ rõ đã không khóc sướt mướt, mới cưới đã không phải về nhà bố mẹ đẻ để rồi viện lý do là nhớ nhà, lấy lý do công việc để ăn chơi rượu chè, vợ gọi, con reo thì đỗ lỗi không để yên tập trung công việc. Nếu công việc các ông được như các ông nói thì phụ nữ đã không phải chui rúc trong ngăn bếp tối ngày!

Phụ nữ là cành vàng lá ngọc trong mắt ba mẹ họ… chính mấy ông tự tay bôi xóa đi những gì đẹp nhất của “cành vàng lá ngọc”. Đàn ông rượu chè, cờ bạc, đĩ điếm… muôn đời viện lý do là vì công việc, vì đối tác… thế mặc định đối tác của các ông không có người nào là phụ nữ sao, hay các ông tự cho mình cái quyền giả dối đến cả việc nói dối cũng xem thường vị trí của người phụ nữ trong xã hội.

Thừa lòng đồng ý cơm nhà đôi khi một vị ăn hoài, phở kia nhiều vị, nhiều người bán buôn… cơm nhà các ông dâng tới miệng, tới tận nơi mấy ông ngủ thì các ông không ăn… một hai cọng phở có sẵn giá trên bảng thì các ông chạy theo, ăn rồi không tiếc lời khen ngon. Xã hội yêu cầu quyền bình đẵng thì phụ nữ càng thêm khổ, ngoài việc bếp núc, con cái sinh đẻ,… thì nay phải chật vật dành giật từng cơ hội với các ông. Để rồi các ông xem rằng phụ nữ chân yếu tay mềm không đủ tầm cáng đáng việc lớn.

Thua một người phụ nữ có điều gì nhục nhã hay oán trách… phụ nữ cũng chính là người sinh ra các ông, là người nuôi lớn các ông… qua bao năm tháng người phụ nữ đó già đi thì có một người phụ nữ khác xuất hiện, cũng cơm bưng nước rót, tận tâm phục vụ các ông. Người phụ nữ có đẹp hay xấu không phải họ không biết trưng diện mà do các ông không cho họ cơ hội, thẳng ra các ông không có cơ hội để trao tặng cho họ… cơm áo khổ cực thì một vợ đồng lòng, có vài cơ hội phấc lên các ông quên đi người phụ nữ chăn gối tối đèn lúc nào cũng lo lắng, sợ các ông làm quên ăn, quên uống mà đâu biết rằng sơn hào hải vị… tất cả những thứ đó các ông đâu chừa vị nào.

Phụ nữ tạo sao vẫn phải hy vọng mình là công chúa trong mắt của một chàng hoàng tử, trong khi ngay từ lúc sinh ra, các bạn đã là công chúa trong chính gia đình nhỏ của mình rồi… và một khi đã thoát khỏi ngôi vị kia thì đó là lúc các bạn phải bước lên ngôi vương của nữ hoàng. Trông chờ một người thay đổi, chờ đợi một chàng hoàng tử vì bạn mà tình nguyện trao cho bạn vương miệng để làm hoàng hậu… trong khi các bạn có thể tự tay làm được đều đó… Yêu một người, yêu trọn một đời nếu họ xứng đáng, xứng đáng cả hai phương diện cho và nhận… bi lụy chi một kẻ không biết mình sai, không biết nâng niu vị trí công chúa như bạn, thì tự hỏi lòng xem, có đáng không….?!

Thanh xuân không nâng niu ngôi vị công chúa của bạn mãi mãi, nhưng ngôi vương Nữ Hoàng là vĩnh hằng! Đàn Bà, cứ yêu đi đừng ngại!…

– Nhut Phan