Bạn Có Một Thư Mới Chưa Đọc! – Trương Hạo Thần

Con người, sợ nhất vẫn là ký ức. Tình cảm, sợ nhất vẫn là thói quen. Tình cảm giữa con người với nhau, sợ nhất là khi thói quen trở thành ký ức, nhớ không được, quên cũng chẳng xong. Có rất nhiều chuyện, trước khi kịp quý trọng thì đã thành chuyện xưa. Có rất nhiều người, trước khi kịp để tâm thì đã thành người cũ. Cuộc sống không bán vé quay lại, mất đi vĩnh viễn chẳng thể lấy lại nữa. Cuốn sách này là bức thư dành cho những người mà bạn thương yêu, bao gồm chính cả bản thân bạn. Cho những lần bạn cảm thấy chông chênh, cho những phút giây bạn yếu đuối, cho những khoảnh khắc bạn cô đơn không tìm thấy một ai để chia sẻ. Vì mình luôn ở đây, để lắng nghe bạn. Bạn có một thư mới chưa đọc!

Review Bạn có một thư mới chưa đọc! (2)

“Có lẽ mỗi người mà cuộc sống an bài cho bạn gặp gỡ đều là Mr/Ms Right, bất kể anh ta hay cô ta mang lại cho bạn niềm vui hay nỗi đau, chúng đều sẽ trở thành món đồ lưu niệm trên chuyến lữ hành cuộc đời. Mỗi chuyện xảy ra đều có xác suất 100%, bởi đó là chuyện duy nhất sẽ xảy ra, nên đừng hỏi tại sao, hãy lựa chọn chấp nhận. Phần lớn nỗi đau của con người một nửa do tự phóng đại quá mức, một nửa là tự vơ vào người mình, nếu muốn đi xa hơn người khác, lúc nào cũng phải đi nhanh hơn, những cảm xúc tiêu cực làm bộ làm tịch chỉ là hạt bụi không đáng nhắc tới dưới bánh xe thời gian.”

Có những người rất kì lạ. Họ sẽ đẩy tất cả ra xa mỗi khi buồn và chỉ quay lại khi nào hoàn toàn ổn, với nụ cười vẫn tươi trên môi. Những người mạnh mẽ với nỗi buồn cô độc, họ không muốn làm phiền ai, hoặc không đủ tin tưởng ai, họ cảm thấy mình nhỏ bé và nỗi buồn của mình cũng thật bé nhỏ. Họ giấu kín, lặng lẽ chui vào cái ổ của mình. Vài ngày khoá facebook, một tuần không post hình, nhiều ngày nhốt mình trong phòng… Tự ôm mình khóc, tự trải qua mọi cung bậc cảm xúc, tự mua vui rồi tự ổn.

Nếu bạn thấy một người không bao giờ buồn, đó không phải vì họ không biết buồn, chỉ là bạn chưa bao giờ thấy. Nếu bạn gặp một người mạnh mẽ đến mức tưởng như không gì có thể khiến họ gục ngã, đó không phải do họ bản lĩnh, chỉ là họ chẳng tìm được một hơi ấm nào đó để có thể an tâm trải lòng.

Nếu bạn là một người như thế, vậy thì bức thư này, cuốn sách này, là dành cho bạn. Tôi muốn bạn biết rằng thế giới này không lạnh lẽo đến vậy, vì tôi luôn ở đây, để lắng nghe bạn.

Một cuốn sách nếu chỉ nhìn bìa và tranh minh hoạ, bạn sẽ thấy khá là nhí nhảnh, ngọt ngào dễ thương, nhưng khi bạn đã thực sự cầm cuốn sách lên và đọc, bạn sẽ nếm được đủ vị nhân gian ẩn chứa trong những trang sách tưởng chừng như là “kẹo ngọt” ấy.

Mỗi bức thư là một câu chuyện, 20 câu chuyện với những phong cách khác nhau, với những nhân vật rất đặc biệt và vô số tình cảm để bạn chậm rãi thưởng thức. Đó thể là bức thư của dì quản lý ký túc xá trước khi chia tay lứa sinh viên, là bức thư của đứa bé 10 tuổi mơ ước làm nhà du hành vũ trụ gửi cho NASA, hay bức thư của máy hút bụi gửi cho cô mèo cùng nhà, thậm chí là bức thư của một ngôi sao! Dù là ai đi chăng nữa, mỗi câu truyện đều đủ ngọt ngào để hấp dẫn bạn, đủ đậm đà khiến bạn không thể dứt ra được, và dư vị bâng khuâng khiến bạn khó lòng mà lãng quên.

– Trần Hồng Hạnh

Xin chào, lại là tôi đây. Lần này không như trước, tôi mang đến cho các cậu một cuốn tản văn hẳn hoi luôn là đằng khác. Nói dông nói dài làm gì, cùng bắt đầu thôi.

Tôi bắt gặp quyển này trong một ngày lang thang ở nhà sách. Bìa sách thiết kế sáng tạo, nó như một lá thư, trang trí bằng vài ba con tem ngộ nghĩnh để trang bìa bớt trống vắng. Màu sắc bìa cũng sáng, thu hút người đọc, khiến cho họ bớt cảm thấy nặng nề mà thêm phần tình cảm.

Tôi mua quyển này trên Tiki, và kết quả sách của tôi khá cũ, có nhiều dấu tay và mấy trang sách cảm giác rất khác. Khi sờ vào không có cảm giác dày và êm như nhà sách, bookmark được cho cũng không nhiều. Nên tôi khuyên các cậu nên mua ở nhà sách, vì quyển này cho đến tận bây giờ vẫn chưa có ai đăng lên wattpad đâu.

” Xuân hạ thu đông, nắng mưa gió bão.
Sáng trưa chiều tối đều dành để…
lắng nghe…
Bạn có một thư mới chưa đọc!”

Bạn có một thư mới chưa đọc! là một tập tản văn dựa trên cách viết một lá thư. Thời đại thay đổi, con người cũng theo đó mà đổi thay, có lẽ cũng vì vậy mà những lời yêu thương nhất, thứ tình cảm chân thật nhất cũng bị chặn lại ở nơi đầu môi. Hay những chuyện từ những góc nhỏ của một thành phố hoa lệ mà không ai để ý, có những con người vẫn làm những nghề ít ai làm, chứng kiến được biết bao nhiêu câu chuyện cảm động. Muốn đọc những câu chuyện ngắn với đầy những cung bậc cảm xúc khác nhau từ nhiều đối tượng khác nhau thì quyển sách này chính là dành cho bạn.

Văn phong mượt mà, ngôn từ cảm xúc vừa sâu vừa dễ hiểu, không có lấy một điểm lằng nhằng chính là điều tôi thích nhất ở quyền sách này. Như tôi đã nói, những bức thư này không chỉ riêng từ con người, nó có thể là chú hạc hàng năm cứ bay đi bay lại nửa vòng trái Đất chỉ để gặp người mình thương, hay nhân cách thứ hai luôn tiềm ẩn sâu bên trong bạn, cứng rắn phản đối những nhu nhược bạn vẫn làm hằng ngày trong cuộc sống hay thậm chí là bản thân bạn nếu ở một lựa chọn khác.

Càng đơn giản mà hóa ra lại là phức tạp, từ ngữ uyển chuyển không khác gì ngôn tình. Đó cũng là lí do khi đọc mấy lá thư đầu, bản thân tôi cũng bị cú lừa kha khá vì tưởng bở này kia.

Điểm đặc biệt của quyển sách này thêm một cái nữa là khoảng cách giữa lá thư này với lá thư kia sẽ là vài trang hình ảnh, tất nhiên đều do tác giả chụp lại. Ảnh giản dị mộc mạc, không phải là ly cafe thì cũng là khung cảnh được chụp từ tầng thượng của một tòa nhà chung cư. Đính kèm dưới mỗi tấm ảnh đều là những câu trích dẫn đáng quý, cũng không từ bất kì nguồn nào. Và nếu như cậu thích đoán, thì khi đọc vài câu cậu cũng thể đoán được đại khái lá thư kế tiếp.

Nói một chút về lỗi, ngoại trừ sách hơi cũ ra thì tôi còn phát hiện một vài lá thư xuất hiện lỗi chính tả, lỗi rất nhảm với tần suất cũng gọi là kha khá nhiều. Sách đã xuất bản thì chính là cho nhiều người đọc, hy vọng lần sau sẽ không còn những sự việc như vậy nữa.

Một tập tản văn với những câu chuyện hay, mỗi câu chuyện với hình thức những lá thư đều mang cho người đọc những cung bậc cảm xúc khác nhau, mỗi lá thư tay đều là những tình cảm khó có thể bày tỏ cũng với những ý nghĩa phải ngẫm lại rất lâu bạn mới hiểu nó đáng quý như thế nào.

Một quyển sách đáng đọc dành cho dịp lễ như thế này, cũng là món quà duy nhất tôi có thể tặng các cậu. Chúc các cậu nghỉ lễ vui. Thân ái, tôi chờ các cậu.

– Lang thang những ngày đi đọc truyện (02/09/19)

Trích dẫn Bạn có một thư mới chưa đọc!

“Chúng ta tồn tại thì sẽ đối diện với một vạn lần cô đơn, một vạn lần bị đối xử lạnh lùng, một vạn lần ác ý, một vạn lần vấp ngã rồi một vạn lần đứng dậy sau khi người đã trầy trật vết thương. Không sao, vũ trụ mênh mông, em không cô đơn, sẽ luôn có người thương em…”

“Con người sống trong thành phố này trông thì nhiệt tình nhưng kì thực đều rất cô đơn, mỗi giai đoạn đều có những hoang mang khác nhau, họ mất ngủ cả đêm, rụng tóc, già sớm, quen với những cuộc gặp gỡ đẹp đẽ nhất nhưng không bao giờ dám nói lời từ biệt đến nơi đến chốn.”

“Nghệ sĩ múa nổi tiếng, nữ sĩ Dương Lệ Bình từng nói ‘Có những người sống để sinh con đẻ cái duy trì nòi giống, có người để hưởng thụ, có người để trải nghiệm. Còn tôi là kẻ bàng quan của sinh mệnh, tôi đến thế giới này để xem một cái cây lớn lên thế nào, nước sông chảy ra sao, mây trắng bay kiểu gì, cam lộ ngưng đọng bằng cách nào.’
Riêng đối với một người thích diễn như tôi, đến thế giới này để xem một anh chàng đẹp trai lớn lên như thế nào, bơ trong khuôn bánh quy chảy ra sao, những kẻ ngốc tỏ ra ưu việt hơn người chém gió kiểu gì, mặt nạ trong tủ lạnh ngưng đọng bằng cách nào.
Đừng bận tâm tới việc người khác nghĩ gì, cuộc sống là của mình, hạnh phúc hay không chỉ mình mình rõ…

“Haruki Murakami mà tôi yêu nhất từng nói: ‘Có lẽ xét theo một mặt nào đó thời trẻ trải qua những giai đoạn cô độc cũng là điều cần thiết chăng? Đối với sự trưởng thành của một người, điều này cũng giống như cây cối, muốn lớn lên khỏe mạnh phải chống chọi qua mùa đông lạnh giá. Nếu khí hậu lúc nào cũng ấm áp, không bao giờ thay đổi chắc đến vòng tuổi cũng không có.’
Khi cảm thấy cô độc mới là lúc ta tới gần cái tôi chân thực nhất. Náo nhiệt thì dễ, hẹn dăm ba người bạn, ăn uống chan cùng nước mắt một trận, ồn áo huyên náo đồng nhất với thế giới này. Khi chỉ có một mình mới nghe rõ giọng nói trong lòng, nhìn thấy những chi tiết thường ngày vẫn bỏ qua…”