Ghi Chép Về Một Hành Tinh Âu Lo – Matt Haig

Ghi chép về một hành tinh âu lo là những quan sát, suy ngẫm của Matt Haig về thế giới hiện đại cùng những tác động của nó tới chúng ta. Được coi là phần tiếp theo của cuốn tự truyện Những điều giữ tôi còn sống, nhưng câu hỏi đặt ra bây giờ không còn dừng lại ở “Tại sao ta nên tiếp tục sống?” Mà nó đã trở nên bao quát hơn: “Làm sao để chúng ta sống sót và không phát điên trong một thế giới đảo điên?”

Review (2)

“Tôi từng ghét một nốt ruồi trên khuôn mặt của mình đến mức, khi còn là thiếu niên, tôi đã lấy bàn chải đánh răng và cố gắng kỳ cọ, chà sạch nó. Nhưng vấn đề chưa bao giờ nằm ở nốt ruồi ấy. Vấn đề là tôi đang nhìn khuôn mặt mình qua một lăng kính đầy bất an. Bây giờ tôi lại thích cái nốt ruồi đó. Tôi không hiểu sao nó từng làm tôi phiền muộn đến vậy, từng khiến tôi nhìn chằm chằm vào nó trong gương, ước mong rằng nó không tồn tại.” (Trích sách “Ghi chép về một hành tinh âu lo”)

Quá trình đọc cuốn sách này khá thú vị, bởi nhiều đoạn trong đây giống như là đang nói hộ lòng mình. Ví dụ như đoạn trên làm mình nhớ đến một nỗi bất an của bản thân từng tồn tại trong một thời gian dài, cũng thuở thiếu niên luôn, ấy là đôi mắt một mí hehe. Hồi đó mình cũng không thích nó lắm, bé xíu và trông chả to tròn, mơ mộng gì cả, chưa kể chụp ảnh trông cũng hơi kỳ nữa :)) Bây giờ thì mình thích đôi mắt của mình – nó là một điểm khác biệt, và cũng không hiểu sao nó từng làm mình phiền muộn đến vậy, từng chỉ mong cho lớn để có tiền đi cắt mí thôi.

“Chúng ta là con người cơ mà. Đừng mặc cảm vì mình trông giống như một con người nhé.”

Cuốn sách rất chân thật, viết về những vấn đề rất con người trong thế giới hiện đại, về những “âu lo” của chúng ta trong một hành tinh đầy “âu lo”. Mình tìm thấy hình ảnh của bản thân trong cuốn sách này, nhìn nhận lại những lo âu và bất an trong guồng quay cuộc sống vội vã này, từ đó mở rộng trái tim và tâm trí đón nhận những điều tích cực hơn.

– Thuy Chi

Trích dẫn

“Kiếm một cuốn sách hay. Ngồi xuống và đọc nó. Trong cuộc sống, sẽ có lúc bạn thấy lạc lõng và rối bời. Con đường tìm lại chính mình nằm ở việc đọc sách. Tôi muốn bạn ghi nhớ điều này. Đọc sách sẽ giúp bạn biết cách tìm đường vượt qua những thời khắc khó khăn ấy.”

“Hãy là một bí ẩn, chứ không chỉ là một chấm nhỏ trong hàng vạn người. Hãy trở thành một người mà máy tính sẽ không bao giờ hiểu hết được. Luôn đồng cảm. Phá vỡ những thói quen trên mạng. Đừng biến mình thành rô – bốt. Và sống thật, như một con người.”

“Đọc sách quan trọng vì nó mang lại cho bạn cơ hội tồn tại bên ngoài thực tế mà bạn đang sống. Đây là cách mà con người hợp nhất. Cách mà tâm trí kết nối với nhau. Những giấc mơ. Đồng cảm. Thấu hiểu. Chạy trốn.
Đọc sách là hành động của tình yêu.”

“Đừng theo dõi những người mà bạn ghét. Tôi đã tự hứa điều này kể từ ngày đầu tiên của năm 2018, và cho đến nay lời hứa ấy vẫn toàn vẹn. Theo dõi ai đó vì bạn ghét họ không giúp bạn bớt phẫn nộ mà chỉ giúp đổ thêm đầu vào lửa mà thôi. Nó cũng khiến bạn lạc vào lối suy nghĩ rằng tất cả những ý kiến trái với ý kiến của bạn đều là cực đoan. Đừng kiếm tìm những thứ khiến bạn không vui. Đừng so sánh giá trị bản thân với người khác. Đừng tìm thước đo để đo lường bản thân, mà hãy xác định bạn sống vì cái gì, và đi theo hướng đó.

“Hãy nhớ rằng chẳng ai thực sự quan tâm bạn trông như thế nào. Họ chỉ quan tâm đến việc họ trông như thế nào. Bạn là người duy nhất trên hành tinh này lo lắng về khuôn mặt của bạn đấy.”

“Không có thuốc chữa bách bệnh, không có thiên đường, chỉ có tình yêu, lòng tốt và sự cố gắng giúp cải thiện những thứ mà chúng ta có thể cải thiện, giữa biết bao hỗn loạn. Và hãy giữ cho tâm trí của chúng ta luôn rộng mở trong một thế giới muốn đóng chặt chúng.”

“ĐỪNG SO SÁNH cái tôi thực tế của bạn với một cái tôi tưởng tượng. Đừng đắm chìm trong biển “giá như”. Đừng khiến tâm trí lộn xộn với những phiên bản tưởng tượng về bản thân, trong các vũ trụ song song, nơi bạn đưa ra những quyết định khác nhau.”

“Bầu trời, như biển cả, có thể giúp chúng ta neo đậu bản thân. Bầu trời nhắn nhủ: này, không sao đâu, có một thứ lớn hơn cuộc sống của bạn rất nhiều, và bạn là một phần của nó, đó chính là vũ trụ… Bạn thật phi thường. Bạn vừa là hư vô, vừa là tất thảy. Bạn vừa kà khoảnh khắc duy nhất, cũng vừa là vĩnh cửu mãi mãi. Bạn chính là vũ trụ đang chuyển động không ngừng.”

“Nghịch lý của cuộc sống hiện đại: Chúng ta chưa bao giờ được kết nối nhiều như vậy, và cũng chưa từng thấy cô đơn hơn thế.”