Bước Chậm Lại Giữa Thế Gian Vội Vã – Hae Min

Lần cập nhật gần nhất August 14th, 2020 – 02:14 pm

Bước chậm lại giữa thế gian vội vã dành cho những cánh chim đang lạc lõng tìm về bến đậu. Sách còn chỉ ra cách trở thành 1 bông hoa giữa đồng cỏ nội. Đó còn là nơi con thuyền vợt sóng ra khơi với cuộc đua trường kì với chính nó. Cùng với cách ngắm nhìn thế giới thật chậm rãi. Nơi nhân duyên kết thúc êm đẹp. Cách trở lên tốt đẹp hơn với lòng nhiệt huyết và đức tin của mình. Cuốn sách giúp xoa dịu tâm hồn, yêu bản thân mình hơn và tìm được trạng thái cân bằng trong thế giới vội vã.

Review Bước chậm lại giữa thế gian vội vã (2)

Hãy nghỉ ngơi nếu bạn cảm thấy mệt mỏi, chúc bạn luôn hạnh phúc! 

Đó là một cuốn sách rất hay, chân thật, nhẹ nhành và có sự đồng hành ở đó. Bởi tác giả – Đại đức Hae Min đã cùng bạn đọc đi hết các chặng xúc cảm của một đời người. Tất cả gói gọn trong một cuốn sách không quá dày nhưng đủ để chúng ta đọc, hiểu, thấm thía và muốn lan tỏa những điều tốt đẹp đến những người xung quanh.

Cuốn sách tôi nhắc đến ở trên có tên “Bước chậm lại giữa thế gian vội vã” – Bestseller tại xứ sở Kim Chi. Lời văn cô đọng, dễ hiểu, không rườm rà và quá hoa mỹ. Dù bạn ở tầm học thức nào cũng có thể thấm nhuần lời lẽ giản dị mà tác giả muốn truyền đạt.

Trong sách tác giả có viết: “Cuộc sống không phải là cuộc chiến cạnh tranh với người khác, mà là cuộc chạy đua trường kỳ với chính mình.”

Thật vậy, từ khi sinh ra bạn luôn phải cố gắng vượt mặt những người hơn mình. Bạn có mệt mỏi không khi cứ vì sự so bì bảo mình thua kém người a, người b, người c… mà muốn điên cuồng làm mọi cách hạ bệ, kèn cựa người khác để chiến thắng và được cho là nhất? Cuộc sống này vốn dĩ đâu cần bạn phải khai chiến với bất kỳ ai, cứ bình tĩnh sống, bình thản đi trên con đường của riêng mình. Bởi mỗi người có một cuộc đua riêng để theo đuổi chứ không phải ai cũng như ai. Nếu ngay trên chính đường đua của bản thân mà bạn cũng không chú tâm thì bạn sẽ trụ lại được bao lâu khi cứ mải ngó sang gây chiến phá hoại đường đi nước bước của người khác. Chỉ cần bạn luôn nhớ rằng hãy tập trung vào bản thân, vào những việc bạn cần làm để bản thân mình tốt lên là được rồi. Đừng vì người khác mà làm tâm trí mình mỏi mệt. Hãy cho chính mình thời gian để nhìn nhận cuộc đời bạn cần gì, điều gì là tốt và phù hợp nhất với mình… có như vậy bạn mới có thể đứng vững được.

Tác giả cũng nhắn nhủ: “Cuộc sống này, đừng chọn cho mình cách sống quá khó khăn.”

Một cách sống khó khăn? Khi đọc đến đây tôi suy nghĩ rất nhiều, rốt cuộc tôi có đang tạo quá nhiều áp lực cho chính mình hay không. Có những việc chỉ cần nghĩ thoáng, chỉ cần bỏ qua là được, nhưng đôi khi tôi và các bạn chả phải đã luôn dằn vặt làm khó cả mình và cả người đối diện… có đáng hay không? Chúng ta luôn trách móc cuộc sống này nhàm chán và cảm thấy ngột ngạt. Có phải do chúng ta vốn dĩ chưa thực sự tập trung và cuộc sống của mình mà cứ mải miết theo đuổi những phù phiếm ngoài tầm với, để đến cuối cùng làm khó chính mình và cả bầu không khí xung quanh mình. Hãy một lần thử chọn cách sống đơn giản và nhẹ nhành hơn xem. Có thể bạn sẽ nhận ra hình ảnh một chiếc lá rơi thôi cũng đẹp!

Tôi thì nhớ nhất câu nói này: “Khi yêu hãy yêu như hai cây cột nhà, cùng ở dưới một mái nhà nhưng giữ được một khoảng cách vừa phải.” Hóa ra chúng ta vẫn luôn sai lầm trong tình yêu và cứ cho rằng phải luôn xuất hiện bên cạnh nhau bất kể khi nào, ở đâu, phải quan tâm, lắng lo kiểm soát đối phương… nhưng ta lại không khi nào nghĩ rằng họ – người yêu của chúng ta cần có không gian riêng. Bởi trước khi yêu mình họ vốn là một người tự do, hà cớ gì sau khi yêu mình họ phải đánh mất sự tự do đó. Yêu thương là những trân trọng, những quan tâm, sẻ chia vừa phải và đúng lúc chứ không phải là sự kèm cặp quá đáng không cần thiết. Như vậy chả khác nào đi ra công viên vốn để dạo chơi và thư giãn nhưng lại chỉ được ngồi ngắm cảnh trong cũi sắt. Như vậy chẳng phải đáng thương lắm sao?

Tất cả mọi điều xảy đến trong cuộc đời này nếu chúng ta một lần chịu dừng chân, bước chậm lại và cảm nhận thì chắc có lẽ mọi điều có thể tốt lên. Tuy nhiên không gì là muộn màng cả. Nếu bạn cảm thấy mình đang sống quá nhanh, mình đang không biết yêu thương chính mình, trân trọng, tha thứ cho chính mình thì ngay lúc này hãy nghỉ ngơi. Bạn hoàn toàn có thể làm điều đó. Đừng quên chỉ cần bạn nghỉ ngơi thì thế giới cũng nghỉ ngơi theo bạn. Chỉ cần bạn yêu chính mình thì thế gian này cũng sẽ yêu thương bạn. Hơn tất cả, hãy luôn cầu nguyện cho bản thân và cả những người xung quanh.

Với tinh thần tuyệt vời mà Đại đức Hae Min đã truyền tải thông qua cuốn sách “Bước chậm lại giữa thế gian vội vã”, tôi tin rằng ai trong chúng ta cũng sẽ cảm thấy việc mình có mặt trên thế gian này thật đáng quý và các bạn sẽ biết trân trọng hơn từng giây, từng phút mình sống trên cõi đời này!

Cảm ơn tác giả – một người thầy đã thật tâm tạo ra nguồn cảm hứng thầm lặng qua từng con chữ cho những người đang lạc bước trong thế giới của chính họ…

– ‎Thùy An Bùi‎

Chào bạn, bạn cảm thấy cuộc sống hôm như thế nào? Chắc hẳn cũng có chút rảnh rỗi khi vào đọc bài review “sương sương” của tôi nhỉ? Đùa thôi.

Có bao giờ vài khoảnh khắc bạn yên tĩnh ngẩm nhìn lại cuộc sống chính mình sau bao ngày vội vã, nhọc nhằn chạy đuổi theo nhịp sống nơi xã hội không?

Tôi là kiểu người đúng với định nghĩa tuổi trẻ, bởi vì đã hối hả với cuộc sống, gần như cả ngày dành 16 tiếng đồng hồ trong một ngày, từ 6giờ sáng sớm đến 10giờ khuya muộn, vùi đầu vào công việc, dealine, doanh số, và cả hết lòng vì trách nhiệm của một người con trong gia đình. Bởi vì khi còn đi học, nhìn mọi người bận rộn, tôi cũng ao ước được tự do, được cống hiến, được ngang dọc, bôn ba giữa đời… Những thôi thúc đó tôi mải chạy theo, đến một ngày, dường như thấm mệt, tôi đã thử lặng yên nhìn lại, hình như tôi đã sống quá vội, vội như cái cách nhiều người trẻ hiện nay đang “chết dí” trong đống stress.

Trong những ngày sống chậm ấy, tôi nghiền ngẫm một số sách, và cũng nghe rất nhiều bài giảng… Tất cả tôi chỉ nhằm tìm cho mình một lý do để tiếp tục, một động lực cho tương lai và một lối nghĩ để nhẹ nhõm tấm thân này. “Bước chậm lại giữa thế gian vội vã” của nhà sư Hae Min viết ra là dành cho tất cả những ai đang cảm thấy lạc lối, hay là bước mãi mà chẳng biết đi đến nơi đâu, thế thì cứ bước chậm lại giữa tất cả vội vã ngoài kia, lắng lòng, chậm rãi đọc và ngẫm nghiền câu từ và ý nghĩa của chúng.
Tôi sẽ không kể hết tất cả cuốn sách ở đây, nhưng bạn hãy tin tôi- một con người đã từng dừng lại một phút để bất chợt nhận ra có lẽ bản thân đã quá vội vã mà quên đi phút giây cho tâm hồn nghỉ ngơi. Hãy “Dừng lại một phút để yêu thương chính mình” – Hae Min.

Cuốn sách có nêu lên một số sự thật, dù cay đắng, dù mất lòng mà chúng ta cũng nhìn ra nhưng luôn ậm ừ bỏ qua: “Dù bản thân ta không tồn tại, cuộc sống sẽ vẫn diễn ra bình thường. Hãy buông bỏ cái suy nghĩ nếu không có mình thì mọi chuyện sẽ không thể tiếp tục”. Đúng, đấy là điều ai cũng biết, nhưng vẫn vì sợ mất đi tầm quan trọng của bản thân nên cũng ít người đặt vấn đề đó vào suy nghĩ. Cuốn sách rất thực tế, xoáy sâu vào các sự thật trần trụi ấy, nhưng cũng chỉ ra từng lối thoát hữu dụng, đơn giản cho bạn đọc: “ Nếu mệt mỏi thì dừng một lát rồi đi tiếp, sẽ chẳng có ai hoàn hảo …. Dù còn nhiều thiếu sót nhưng hãy yêu lấy bản thân”.

Cuốn sách rất đáng đọc, câu chữ không hề dài dòng, không hề chải chuốt, cường điệu, rất dễ đọc và ghi nhớ.
Có một quãng thời gian, tôi chán chường đọc sách vì tìm được quá ư là nhiều sách dài lê thê, đi mãi, đọc mãi mà chẳng tìm được lối ra cho bản thân, cũng có thể do tôi chưa đủ kiên nhẫn để nghiềm sâu ra ý nghĩa của câu chuyện.

Nhưng cũng đâu trách tôi và các bạn được, bởi khi tâm hồn mệt nhoài vì mớ bộn bề cuộc sống thì chỉ muốn sâu lắng tìm ra lối thoát cho suy nghĩ đằng sau áp lực trên vai thôi. Tôi đã phải lòng “đứa con tinh thần” này như thế đó các bạn ạ.

Hơn thế, nhà sư Hae Min đã đi đủ dài để viết nên cuốn sách này, một cái nhìn không hề chủ quan, sáo rỗng tràn lan, mà nó đủ để tôi ngẫm ra chân lý cuộc đời. Nó giúp tôi thư thái tâm hồn, nhẹ nhàng với công việc khi tôi nhìn ra được hướng giải quyết mọi thứ. Không còn đặt nặng những điều ưu tư, không còn tự cường điệu áp lực. Bởi vì, cuộc sống đủ mệt bản thân các bạn rồi, hà cớ gì tự tăng nó thêm.

Trên thế gian này không có thứ gì gọi là sự chuẩn bị hoàn hảo.
Dù gì cuộc sống cũng là một chuyến phiêu lưu mạo hiểm
Dạy cho tâm hồn chúng ta trưởng thành từng ngày.
Dĩ nhiên chúng ta vẫn phải suy nghĩ và nghiền ngẫm trước khi đưa ra quyết định
Nhưng nếu cứ chờ mãi cho đến khi nào mới bắt đầu thì có thể mọi chuyện đã muộn màng.
Giả như có thất bại đi chăng nữa, hãy nhớ rằng không có người thầy cuộc sống nào tốt hơn “thất bại” đâu.

“Hãy hành động thật tự tin như thể bạn đã đạt được ước mơ. Và hãy luôn chuẩn bị thật chăm chỉ. Cứ thế, ước mơ của bạn sẽ trở thành sự thật một cách thần kỳ. “

Có vô vàng tựa sách hay, nhưng để review, tôi muốn gửi đến bạn đọc một cuốn hữu ích nhất tôi từng đọc qua. Bằng cách nào đó, tôi nghĩ nó thật sự hợp lý trong khoảng thời gian này, ngay tên bìa sách cũng đã một phần chỉ ra cuộc sống thật sự quá vội vã rồi. Bạn yêu ơi, hãy bước chậm lại giữa thế gian vội vã nhé. Xin gửi đến bạn tất cả niềm trân quý của tôi khi bạn đọc quyển sách này.

– Nguyễn Thị Thủy Ngân

Trích dẫn Bước chậm lại giữa thế gian vội vã

“Tình yêu không phải thứ nỗ lực là có thể có được.
Tình yêu mà phải cố gắng, thì chỉ là ngộ nhận mà thôi.”

“Trước khi nói điều gì, ta cần phải suy nghĩ kỹ
Liệu có ai bị tổn thương, hay chính bản thân ta có bị tổn thương”

“Tôi không sợ chuyện mình già đi. Nhưng tôi sợ nhiệt huyết của mình sẽ dần nguội lạnh.”

“Có khi thế gian này làm ta vui. Cũng có khi thế gian này khiến ta buồn.

Không phải thế gian này làm ta buồn hay khiến ta vui. Mà là khi ta nhìn thấy tâm trí mình được phản chiếu lại trong cuộc sống. Ta dựa vào đó rồi tự cho rằng thế gian rất thế này và rất thế kia. Điều này có nghĩa là gì? Nhìn thấy tâm trí mình được phản chiếu trong cuộc sống là sao?

Khi ta nhìn thế gian. Dường như ta chỉ nhìn thứ tâm ta muốn nhìn. Tôi ngộ ra một điều mới mẻ. Rằng thế gian mà chúng ta nhìn thấy không phải toàn bộ vũ trụ rộng lớn mà là thế gian bị giới hạn bởi tầm nhìn của đôi mắt trong tâm.”

“Các bạn hãy sống một cuộc sống không phải để làm hài lòng người khác mà làm hài lòng chính bản thân mình.”

“Một trong những điều phúc lớn nhất trong cuộc đời chúng ta
Là việc gặp được ai đó mà bản thân mình cảm thấy đáng tôn trọng.”

“Khi ta bắt đầu yêu lấy chính bản thân mình thì thế gian cũng bắt đầu yêu lấy ta. Tôi luôn ủng hộ các bạn”

“Trước khi oán trách thế gian, hãy cùng lau lại tấm kính của tâm hồn mình cho sạch đẹp.”