Dẫn Dắt – Lãnh Đạo Chứ Không Quản Lý (Alex Ferguson – Michael Moritz)

Lần cập nhật gần nhất November 7th, 2021 – 05:59 pm

Giá gốc 155.000 | Tiki 77.500 | Fahasa 120.900

“Tôi không phải là một chuyên gia về quản lý hay bậc thầy về kinh doanh,… vì vậy xin độc giả đừng mong chờ bất kỳ biệt ngữ học thuật, đừng yêu cầu tôi giải thích về kế toán kép,… Quyển sách này chứa đựng những bài học và những quan sát về cách thức mà tôi đã theo đuổi sự xuất sắc bên trong và bên ngoài sân cỏ như thế nào, phương pháp lãnh đạo và quản lý của tôi được đúc kết qua những mùa bóng. Cuốn sách trên tay bạn là kết quả của vô số cuộc trò chuyện giữa tôi và Michael (chủ tịch Sequoia Capital – nổi tiếng với việc giúp định hình và tổ chức những cty như Apple, Cisco Systems, Google, Paypal,…) về nhiều chủ đề khác nhau – một số vấn đề trong đó tôi không hề suy nghĩ đến trước đây. Những lần trò chuyện đã giúp tôi thu thập suy nghĩ của mình về những vấn đề mà bất kỳ nhà lãnh đạo nào cũng phải đối mặt nhưng do áp lực của công việc hằng ngày mà tôi chưa có thời gian để tập hợp lại.”

Review

Leading (Sir Alex Ferguson)
– Cuốn sách hay cho nhà lãnh đạo –

Một cuốn sách hay được ví như một người bạn tri kỷ, tri âm. Tri kỷ là người biết mình, hiểu mình. Tri âm lại là người hiểu được những thanh âm tinh tế, tâm tư thầm kín của mình, những điều mình không biết tỏ cùng ai.

Leading. – “Dẫn dắt. Lãnh đạo chứ không quản lý” của Sir Alex Ferguson chắc chắn sẽ là người bạn tri âm, tri kỷ của những nhà quản trị, những nhà lãnh đạo doanh nghiệp. Cuốn sách không để đọc một lần. Mỗi khi khúc mắc, hay mở ra lật vài trang. Bạn sẽ tìm được những lời khuyên sâu sắc, được truyền cảm hứng từ một người đã làm nên một di sản vĩ đại trong lịch sử bóng đá hiện đại.

Mỗi người sẽ có những bài học cho riêng mình. Sau đây là một số bài học mình rút ra sau một năm nhâm nhi quyển sách với bao triết lý sâu sắc của một nhân cách tuyệt vời.

1. Làm việc là trải nghiệm.

Lựa chọn để dấn thân, để tìm những thử thách mới.

“Năm 1982, tôi bắt đầu kể với Dick Donald, ông chủ của mình tại Aberdeen rằng tôi đã suy nghĩ về việc rời khỏi Aberdeen để tìm những thách thức tại một câu lạc bộ lớn mạnh hơn. Ông đã nhấn mạnh rằng tôi chỉ nên suy xét một cái tên duy nhất: Manchester United.

2. Chọn chủ, chọn Sếp.

“Các ông sếp vĩ đại nhất luôn luôn rất tự hào khi đảm bảo rằng nếu các nhân viên của họ muốn ra đi, thì lý do họ ra đi chỉ là vì những điều lớn lao hơn và tốt đẹp hơn. … Cuối cùng tôi cũng rời khỏi Aberdeen, tôi hiểu rằng ông không muốn để tôi đi, nhưng tôi cũng cất bước cùng với lời chúc phúc của ông – đây là một phước lành vô giá của tôi.

Nếu may mắn gặp được người chủ am hiểu công việc và sẵn sàng cho bạn thời gian phù hợp thể hiện (đó là những người hiếm hoi), huấn luyện viên trưởng sẽ có một cơ hội.”

Chúng ta không ai sinh ra đã là tướng, đến ngày đến giờ là cầm cờ lãnh đạo cầm quân. Dù có tố chất, tiềm năng thì ai cũng phải đi từ cơ bản đi lên: học tập, thực tập, làm lính, làm tướng rồi mới làm chủ tưởng. Khi biết mình muốn gì, việc chọn đúng người để theo sẽ giúp bạn tiến nhanh hơn đến đích của mình.

3. Là chính mình. Lắng nghe và Quan sát.

“Nếu bạn đang dẫn dắt mọi người thì sẽ rất có ích nếu bạn biết được họ là ai – hoàn cảnh họ đã được nuôi dạy, những hành động sẽ làm họ bộc lộ hết khả năng, và những gì làm họ hoảng sợ cần phải lưu ý. Cách duy nhất tìm ra được điều này là bằng hai hoạt động hiện đang bị người ta đánh giá thâp: Lắng nghe & quan sát.

Hầu hết mọi người không sử dụng tai và mắt của mình một cách hiệu quả. Họ không thực sự quan sát và họ không chú tâm lắng nghe.”

Một người chỉ có thể bộc lộ hết khả năng, tài khướu khi họ được là chính mình. Dưới góc độ cá nhân bạn hãy là chính mình. Với tập thể hãy giúp người khác luôn là chính họ.

4. Tính chính trực.

“Tôi luôn cố gắng đối xử với đồng tiền của câu lạc bộ như tiền của chính mình.”

Như bất kỳ một CEO đẳng cấp thế giới nào, ông làm thuê nhưng là người làm thuê Số 1. Ông luôn suy nghĩ và hành động vì lơi ích của câu lạc bộ như thể ông là người chủ thực sự vậy.

5. Tổ chức là trên hết.

“David Beckham là một kẻ vô cùng khát khao chiến thắng, cũng như Nicky Butt, chàng trai địa phương có 387 lần khoác áo United. Rồi anh em nhà Neveille xuất thân từ Bury, và Denis Irwin xuât thân từ Cork như Roy Keane, tất cả đều có một tinh thần phi thường.
Tuy nhiên họ có một điểm chung: cống hiến tuyệt đối cho CLB”.

Một cá nhân không thể trở nên vĩ đại khi đứng một mình. Dù ở vị trí dẫn dắt hay là thành viên, mỗi cá nhân chỉ trở nên xuất sắc khi họ biết hòa mình vào thành công chung của tổ chức. Ông sẵn sàng trảm tướng dù họ có tài năng đến mấy nhưng đi ngược lại những giá trị của tổ chức. Bản thân ông cũng quyện mình vào tổ chức. Có lẽ vì thế mà Manchester như được thổi hồn và sống động đầy cảm xúc.

6. Hậu phương vững chắc.

“Tôi may mắn là có một người vợ Cathy và những đứa con không làm tôi cảm thấy tội lỗi về việc dành quá ít thời gian cho họ. Tôi luôn luôn cố đảm bảo rằng không thứ gì có thể xâm phạm vào công việc, và trừ khi có chuyện gì đó khẩn cấp kinh khủng xảy ra trong gia đình, bóng đá luôn là ưu tiên hàng đầu. Cathy đảm nhận nuôi dưỡng 3 đứa con trai, còn tôi thì luôn vắng nhà.

Tôi chưa bao giờ phải đối mặt với sự căng thẳng tồn tại giữa rất nhiều cặp vợ chồng, hay giữa cha mẹ và con cái. Khi mà người bạn đời hay những đứa con cảm thấy họ không có được sự quan tâm đầy đủ. Khi một thành viên gia đình, là tôi, “xác” ở đây mà “hồn” thì đi đâu đó.”

Đằng sau mỗi thành công luôn là một hậu phương vững chắc. Ước mơ, hoài bão, tài năng kiệt xuất mà không dành thời gian thì thành công cũng không đến. Một gia đình hạnh phúc là hậu phương vững chắc và nguồn năng lượng bất tận cho bất cứ ai, từ vĩ nhân đến kẻ bần hàn.

– FB Phan Viet Phong

Trích dẫn

“Nếu bạn đang dẫn dắt mọi người thì sẽ rất có ích nếu bạn biết được họ là ai – hoàn cảnh họ đã được nuôi dạy, những hành động sẽ làm họ bộc lộ hết khả năng, và những gì làm họ hoảng sợ cần phải lưu ý. Cách duy nhất tìm ra được điều này là bằng hai hoạt động hiện đang bị người ta đánh giá thấp: Lắng nghe & quan sát. Hầu hết mọi người không sử dụng tai và mắt của mình một cách hiệu quả. Họ không thực sự quan sát và họ không chú tâm lắng nghe.”

“Hẳn phải có lý do khi Thượng Đế tạo ra chúng ta với hai cái tai, hai con mắt và một cái miệng. Điều đó có nghĩa là để bạn lắng nghe và quan sát nhiều gấp hai lần bạn nói. Trên hết là việc lắng nghe chẳng làm bạn hao tốn chút gì.”

“Jimmy Sirrel, huấn luyện viên Notts County và là giảng viên trong một khóa đào tạo về huấn luyện mà tôi tham dự vào năm 1973 ở Lilleshall, một trong những Trung tâm Thể thao Quốc gia của Anh. Ông đã dạy cho tôi một bài học để đời, rằng không bao giờ để cho tất cả họp đồng của các cầu thủ hết hạn vào cùng một thời điểm, bởi vì chuyện này sẽ tạo cho họ cơ hội thông đồng chống lại huấn luyện viên trưởng và câu lạc bộ. Tôi chưa từng nghĩ đến chuyện này cho tới khi Jimmy nói, và sau đó tôi đã rất lưu ý để đảm bảo rằng các hợp đồng có thời hạn cách rời nhau. Tôi cá là lời khuyên của Jimmy chỉ làm tốn của ông chưa đến một phút để chuyển tải, nhưng lợi ích của việc lắng nghe ông sẽ kéo dài suốt cả đời tôi. Điều này chỉ nhằm minh chứng rằng lời khuyên thường xuất hiện khi bạn không mong chờ và việc lắng nghe, chuyện chẳng làm tốn của ai cái gì, là một trong những điều có giá trị nhất mà bạn có thể thực hiện.”

“Archie nói với tôi rằng tôi không nên tự mình điều hành các buổi luyện tập, thay vào đó nên đứng ngoài biên quan sát và chỉ đạo. Tôi hơi băn khoăn không biết có nên nghe theo không bởi tôi nghĩ việc này sẽ cản trở sự kiểm soát của tôi đối với các buổi tập, do đó tôi đạp lại Archie rằng mình sẽ ‘nghiên cứu’ lại xem sao. Tuy nhiên, anh ta vẫn khăng khăng đề nghị như trên. Tôi đành miễn cưỡng đồng ý. Mặc dù sau đó phải mất một chút thời gian tôi mới hiểu được rằng có thể nhìn thấy rất nhiều thứ khi bạn đứng ngoài đám đông, nhưng đó là quyết định quan trọng nhất mà tôi từng đưa ra trong cuộc đời huấn luyện của mình. Khi bước lùi một bước, bạn sẽ thấy rất nhiều điều đáng ngạc nhiên – và cho phép mình được ngạc nhiên là một điều rất cần thiết. Nếu bạn ở giữa buổi luyện tập với một chiếc còi trên miệng, toàn bộ sự tập trung của bạn là vào trái bóng. Khi tôi lùi bước và quan sát từ đường biên, góc nhìn của tôi mở rộng hơn và tôi có thể thấu đáo toàn bộ buổi tập cũng như thấy được tâm trạng, năng lượng và thói quen của cầu thủ. Đây là một trong những bài học giá trị nhất trong sự nghiệp của tôi và tôi mừng vì mình đã nhận được nó từ hơn 30 năm trước.”

“Các ông sếp vĩ đại nhất luôn luôn rất tự hào khi đảm bảo rằng nếu các nhân viên của họ muốn ra đi, thì lý do họ ra đi chỉ là vì những điều lớn lao hơn và tốt đẹp hơn. …”