Không Có Đời Bất Công, Chỉ Có Mình Thụ Động – Vương Thi Vũ

Lần cập nhật gần nhất September 27th, 2020 – 09:45 pm

Không Có Đời Bất Công, Chỉ Có Mình Thụ Động thuộc dạng sách truyền cảm hứng thì đúng hơn là kỹ năng. Các bài viết, những câu chuyện rất nhẹ nhàng, đi vào lòng người và giọng văn lại đầy động lực. Ban đầu mình chỉ nghĩ là cuốn này sẽ có những bí kíp giúp mình bắt tay vào việc luôn nhưng không. Cuốn sách này hơn thế, nó cho mình thấy cuộc sống giá trị như thế nào, để mình cố gắng.

Review Không có đời bất công, chỉ có mình thụ động (2)

CHƯA NỖ LỰC ĐỦ NHIỀU, SAO CÓ TƯ CÁCH TRÁCH ĐỜI BẤT CÔNG

Thức khuya dậy sớm ôn tập cật lực trước ngày thi nhưng kết quả lại không như mong muốn. Đời bất công?

Mỗi ngày đều đến công ty đúng giờ, hoàn thành tốt công việc được giao mà mãi không được thăng chức. Đời bất công?

Thích một người, hi sinh quá nhiều cho người đó nhưng lại không được đáp trả. Đời vẫn thật bất công?

Vậy chẳng hóa ra, đời trao cho bạn thứ bạn cần thì gọi là công bằng, còn không trao thứ bạn muốn thì đó là bất công? Định nghĩa về “công bằng” chỉ xoay quanh những gì bạn thích, bạn muốn, bạn cần thôi sao?

Thật ra chúng ta đều đang phủ lên sự công bằng một tấm áo choàng gắn đầy những suy nghĩ mơ mộng “Ước gì mình được như họ”, và rồi định nghĩa sai về nó. Ai mà chẳng thấy đời bất công khi bản thân thất bại, vấp ngã. Thế nhưng sau đó có mấy ai chịu cố gắng, chịu bắt tay vào thay đổi vận mệnh “không được ưu ái” của mình?

“Không có đời bất công, chỉ có mình thụ động” chính là lời cảnh tỉnh đối với một thế hệ chỉ biết than vãn, không dám nhìn vào thực tế, luôn rút mình trong cái “tôi” mơ mộng mà không chịu hướng ra ngoài thế giới, tiếp thu ý kiến, và nhận biết bản thân đang ở vị trí nào.

Có thể bạn sẽ không thích nghe điều này, nhưng sự thật là: bạn tốt tính ra sao, tài cán thế nào, đam mê cháy bỏng đến đâu, thì cũng không ai quan tâm. Điều xã hội này quan tâm là bạn đã, và sẽ làm được gì. Thủ khoa tốt nghiệp Đại học nhưng lại thất nghiệp, yêu công việc tha thiết nhưng hiệu quả làm việc chẳng ra sao… tất cả cũng chỉ bằng không.

Không tạo ra được thành quả thì bạn vẫn chưa là gì cả, chứ đừng nói đến việc tranh luận về sự bất công. Cuộc đời này công bằng lắm, chẳng qua bạn chưa đứng được ở vị trí có thể nhận ra điều đó mà thôi!

– Nhật Lệ

Hẳn chúng ta không còn lạ gì với những quyển sách trong tủ sách sống khác của Skybooks. Và quyển sách này cũng là một trong số chúng. Với tựa đề của sách bạn đã biết một phần nào nội dung của nó rồi đấy.

Với lối sống thụ động của con người ngày nay, chúng ta luôn tìm cách sống một cuộc sống an nhàn và dễ chịu. Cuộc sống mà không cần bỏ ra quá nhiều sức lực hay thời gian. Có thể thoải mái nằm ườn trên ghế shopha lướt facebook cùng với những món ăn vặt mà mình thích. Nhưng đến một lúc nào đó bạn sẽ thấy hối hận về thời gian mình lãng phí như vậy.

Cuốn sách đã chạm tới trái tim của một người lười, chỉ muốn sống một cuộc sống an nhàn như tôi. Cuộc sống chỉ quanh quẩn ngoài việc đi làm, ăn, ngủ, lướt mạng. Tôi có thể nằm một chỗ và lướt mạng hàng tiếng đồng hồ, để rồi lại hối hận về khoảng thời gian đó. Nhưng nó vẫn cứ tiếp diễn từng ngày mà không có sự thay đổi.

Biết đến quyển sách này cũng vào một lần tình cờ lượn lờ vào nhà sách và thấy tên sách nghe có vẻ thú vị, không ngờ rằng đọc nó, tôi thấy bản thân mình trong đó. Và cũng từ đó tôi muốn thay đổi bản thân trở nên tốt hơn, sống một cuộc sống mà sau này khi mình nhìn lại không phải hối hận.
Trong 8 phần của cuốn sách, trong từng ví dụ về từng phần bạn sẽ bất chợt bắt gặp chính mình trong đó. Những người còn băn khoăn với cuộc sống, còn do dự cho những lựa chọn của bản thân mình, còn đang chông chênh với những ngã rẽ. Đừng tự biến mình thành khán giả của cuộc sống, và việc bạn rành nhất là kể về thành công hay thất bại của người khác.

Hãy sống cho chính bản thân mình. Có câu nói trong cuốn sách mà tôi thấy hay và cũng thấy thú vị mà tôi muốn chia sẻ nó với bạn:
“Bạn không phải hậu truyện của cha mẹ,
Không phải tiền truyện của con cái,
Càng không phải ngoại truyện của bạn bè.
Đừng ngại mạo hiểm, vì đằng nào cuộc đời chẳng kết thúc”.

Cuộc đời ai rồi cũng sẽ kết thúc nhưng kết thúc như thế nào là phụ thuộc vào bạn. Nó sẽ là bộ phim mà bạn muốn xem đi xem lại nhiều lần hay là một bộ phim dở tệ mà bạn chỉ muốn giấu dưới đáy của ngăn tủ. Bộ phim mà sau này khi về già bạn muốn kể lại cho con cháu mình với nét cười rạng rỡ trên khuôn mặt hay chỉ nói tóm gọn lại được vài từ với sự tiếc nuối.

Tuổi trẻ của chúng ta ai cũng có ước mơ ai cũng có hoài bão, nhưng mấy ai biến ước mơ đó thành sự thật hay chỉ ngụy biện bằng những lý do. “Tôi không làm được”, “tôi không đủ khả năng” chỉ là lời bao biện để bạn lùi lại vùng an toàn. Cũng có những người thực hiện được một vài hôm rồi lại từ bỏ và rồi đổ lỗi hết lý do này đến lý do khác. Làm như vậy bạn có thể qua mặt được mọi người nhưng tâm của bạn biết rõ rằng đó chỉ là cái cớ. Một cái cớ để bạn từ bỏ việc đó và lại quay về với lối sống nhàn tản trước đây.

“Nếu bạn còn một chút chí tiến thủ, còn cái mình theo đuổi, ngay từ bây giờ hãy bắt đầu sống có trách nhiệm với đời mình, đừng để tuổi trẻ chìm ngập trong những lời than phiền kể khổ“.

Nếu bạn đang mất động lực với bản thân hãy đọc nó, cuốn sách này sẽ tiếp thêm động lực cho bạn, tạo cho bạn niềm hứng khởi khi bạn thay đổi từng ngày. Từ những thay đổi nhỏ sẽ tạo nên từng thay đổi lớn và dần theo thời gian sẽ thay đổi con người bạn trở nên tích cực hơn, hạnh phúc hơn. Bạn đừng đòi hỏi thế giới này sẽ cho bạn được gì khi chính bản thân bạn không đặt ra được yêu cầu cho bản thân bạn. “Đời bạn, bạn không cầu tiến thì dựa vào đâu bắt người khác cho bạn tương lai”.

Tuổi trẻ của chúng ta trôi qua nhanh lắm bạn ạ! Có thể giờ bạn đang ở thời kì đẹp nhất của tuổi trẻ nhưng đến một lúc nào đó nó đã trôi qua mà bạn không hay. Rồi bạn có hối tiếc về khoảng thời gian đó? Hãy sống một cuộc đời bình thường mà không tầm thường, hãy thưởng thức những thành quả mà bạn đạt được khi quyết tâm hoàn thành nó.

“Chúc cho thanh xuân của bạn không nhàm chán, không miễn cưỡng, không hối tiếc”.

– Trang Trương

Trích dẫn Không có đời bất công, chỉ có mình thụ động

“Ai chẳng biết lười biếng sẽ thoải mái, còn trẻ thì có thể thích sao làm vậy. Nhưng về già, khi người ta ung dung cầm cốc trà ngồi tắm nắng, biết đâu bạn lại phải tất bật lo cho đủ ba bữa cơm. Lười biếng đồng nghĩa với việc từ bỏ quyền nắm giữ cuộc đời, rồi thời gian sẽ khiến bạn phải nếm trái đắng.”

“Thế giới này rất công bằng, bạn muốn những thứ tốt nhất, vậy bạn phải chấp nhận những vết thương đau nhất. Nếu có thể vượt qua, bạn thắng; nếu không thể, vậy hãy ngoan ngoãn lui về làm một người bình thường đi.

Cái gọi là thành công, không phải là nhìn xem bạn thông minh bao nhiêu, mà là bạn có thể mỉm cười vượt qua những khó khăn hay không.”

“Mỗi người đều có ‘múi giờ’ và quỹ đạo cuộc đời riêng. Ai nói cứ đi nhanh thì mới là đi. Dù đi chậm đến đâu, nhân với 365 cũng đã thành một quãng đường rất dài. Chỉ cần bạn đừng ĐỨNG YÊN.”

“Bạn không phải hậu truyện của cha mẹ, cũng không phải tiền truyện của con cái, càng không phải ngoại truyện của bạn bè. Đừng ngại mạo hiểm, vì đằng nào cuộc đời chẳng kết thúc.”

“Điều duy nhất không thay đổi trên đời chính là thay đổi, chỉ khi tiến bộ từng ngày, ta mới thấy được cuộc sống có vô vàn cơ hội.”

“Nếu bạn chọn con đường dễ đi, bạn cũng chỉ xứng có được cái mình đang có mà thôi. Không dám chịu khổ thì có gì để phàn nàn?”

“Cuộc sống này là một cuộc đua khôn sống mống chết. Lười biếng đồng nghĩa với việc từ bỏ quyền nắm giữ cuộc đời, rồi thời gian sẽ khiến bạn phải nếm trái đắng.”

“Chỉ khi ném cái mũ qua bên kia tường, ta mới có động lực để leo tường.”

“Người vượt qua đau khổ sẽ hiểu được rằng đau khổ thường ẩn chứa một phần quà. Mở hộp quà cũng là mở ra cánh cửa mới để trở thành một phiên bản khác của chính mình.”

“Điều đáng sợ nhất chính là tự mình lựa chọn nhưng cuối cùng lại phàn nàn.”

“Thực ra ai mà chẳng khổ, chỉ là kẻ thì than phiền, người thì không.”

“Một ngày chỉ có 24 tiếng, sử dụng nó như thế nào sẽ quyết định thành công của bạn ra sao.”

“Lòng tham rất đáng sợ, nó khiến ham muốn của ta như một miếng bọt biển ngâm trong nước, càng ngâm càng nặng, đến nỗi bạn không thể đoán biết trọng lượng thực sự của nó.”

“’Sống một đời thôi chưa đủ, mà nên sống một đời đầy ý thơ.’ Việc sống một đời nên thơ cũng chẳng có gì phức tạp hay cao xa, chỉ cần mang cho cuộc sống bình phàm này vài nét của riêng ta là được rồi.”

“Trên đời có hai dạng người, một dạng sống rất khôn ngoan, một dạng sống rất thấu triệt. Người khôn ngoan thì luôn thành công, mà người thấu triệt thì luôn vui vẻ. Khi còn trẻ, chúng ta đều hướng đến thành công, cảm thấy niềm vui và hạnh phúc không quá quan trọng. Nhưng có lẽ sống cho vui mới là điều khó khăn.”

“Muốn trưởng thành, phải bình tĩnh. Hãy luôn giữ vững niềm tin, rằng chúng ta rồi sẽ tìm được bến bờ của mình.”

“Khi chỉ biết độc chiếm, người ta sẽ mất đi cả thế giới.”

“Cuộc đời sẽ không vô duyên vô cớ mềm lòng với bất cứ ai, nó luôn tàn nhẫn lấy đi những gì nó muốn, đương nhiên cũng hào phóng tặng lại những gì nó thích. Vậy nên nếu bạn lười biếng, thì đừng trách đời bất công.”