Khúc chiến ca của mẹ hổ
Tác giả : Amy Chua
Khúc Chiến Ca Của Mẹ Hổ (2011) là cuốn sách chia sẻ những kinh nghiệm của Amy Chua trong quá trình nuôi dạy những đứa trẻ thuộc thế hệ thứ ba trong gia đình theo những quan niệm truyền thống của cha mẹ bà. Trong cuốn sách này, bà không chỉ đưa ra một quan điểm sâu sắc, gây nhiều tranh cãi về cách làm cha mẹ, mà còn chia sẻ hồi ký của Mẹ Hổ – một nhân vật vô cùng nghiêm khắc nhưng hết lòng yêu thương con cái.
Ai nên đọc cuốn sách này?
Những ai thường xuyên tiếp xúc với con trẻ và các bậc phụ huynh;
Các bậc cha mẹ muốn tìm hiểu về phương pháp giáo dục trẻ trong các gia đình không thuộc phương Tây;
Bất cứ ai hứng thú với câu chuyện của một gia đình không bình thường.
Tác giả cuốn sách này là ai?
Amy Chua sinh ra tại Mỹ trong một gia đình nhập cư người Hoa. Thay vì bao bọc và khích lệ, cha mẹ Amy là những người vô cùng nghiêm khắc và luôn thúc ép bà phải học tập chăm chỉ và thành công. Amy Chua hiện là giáo sư Luật của Trường Luật Yale. Cuốn sách của bà “Ngày của Đế chế: Các siêu cường tiến tới thống trị Thế giới như thế nào – và Tại sao bị sụp đổ” (Day of Empire: How hyperpowers rise to Global dominance – and Why they fall) được ca ngợi là ấn phẩm bán chạy nhất. Năm 2011, bà được Tạp chí Time vinh danh trong top 100 người có tầm ảnh hưởng nhất.
Thực hiện tóm tắt: Ứng dụng s&aacut
Vì sao cuốn sách này dành cho bạn? Khám phá phương pháp nuôi dạy con của Mẹ Hổ.
Nếu bạn là một bậc cha/mẹ tốt, hẳn bạn biết rõ rằng con bạn luôn mong muốn được cảm thông và hỗ trợ nhiều nhất từ cha mẹ chúng? Nhưng điều này lại không đúng đối với Amy Chua – tác giả cuốn sách và cũng là “Mẹ Hổ” của hai cô con gái. Trái lại, phương pháp dạy con của bà tập trung vào việc liên tục đưa ra các đòi hỏi và lời phê bình đối với con trẻ, và quan trọng nhất là xây dựng niềm tin vững chắc rằng con trẻ có thể đạt được thành công ở bất cứ lĩnh vực nào chúng quan tâm.
Trong cuốn sách này, bạn sẽ khám phá ra những điểm cộng và điểm trừ trong phong cách giáo dục độc đoán của người Trung Quốc, cũng như việc trở thành Mẹ Hổ đã đem lại những gì cho Amy Chua.
Bạn cũng sẽ hiểu:
- Tại sao Mẹ Hổ không quan tâm tới các vở kịch ở trường;
- Tại sao cha mẹ Trung Quốc không bận tâm khi lòng tự trọng của trẻ bị tổn thương; và
- Tại sao câu nói “Này bạn béo, giảm cân đi!” lại không hề khó nói với trẻ.
1. Tư duy của cha mẹ Trung Quốc rất khác với tư duy của cha mẹ phương Tây
Nếu bạn đã là cha/mẹ, bạn luôn mong muốn những gì tốt đẹp nhất cho con cái mình. Tuy nhiên, các bậc cha mẹ Trung Quốc và cha mẹ phương Tây lại có những quan điểm rất khác nhau về thế nào là “tốt nhất”. Dưới đây là ba điểm khác biệt chính:
Một là, cha mẹ phương Tây luôn muốn con cái họ có tính tự trọng cao, trong khi xây dựng lòng tự trọng không phải là việc quá quan trọng đối với cha mẹ Trung Quốc.
Cha mẹ phương Tây quan tâm đến cảm xúc của con trẻ khi chúng thi trượt hay thua cuộc. Trái lại, cha mẹ Trung Quốc kỳ vọng con họ phải có tinh thần mạnh mẽ, thay vì tin rằng con trẻ dễ bị tổn thương. Ví dụ, nếu một đứa trẻ phương Tây không thể hiện tốt ở trường học, cha mẹ chúng sẽ khéo léo nhắc nhở và cố gắng không làm trẻ bị tổn thương cảm xúc. Trái lại, cha mẹ Trung Quốc sẽ phản ứng trước kết quả yếu kém này bằng việc đòi hỏi con họ phải tiến bộ, dù điều này có thể ảnh hưởng đến lòng tự trọng của trẻ.
Hai là, cha mẹ Trung Quốc tin rằng con cái họ nợ họ mọi thứ.
Niềm tin này xuất phát từ truyền thống tôn trọng người lớn tuổi của người Trung Quốc cùng với việc các bậc cha mẹ Trung Quốc thường làm việc cật lực để đảm bảo con cái họ nhận được nền tảng giáo dục tốt nhất. Do đó, quan điểm của người Trung Quốc là con cái phải dành cuộc đời mình báo đáp lại công ơn cha mẹ bằng cách làm cho cha mẹ thấy tự hào. Còn cha mẹ phương Tây lại nghĩ ngược lại. Họ tin rằng vì chính họ quyết định trở thành cha mẹ, nên họ có nghĩa vụ phải chăm sóc con cái và con cái họ không nợ họ bất cứ điều gì.
Ba là, cha mẹ Trung Quốc tin rằng họ biết đâu là điều tốt nhất cho con cái của họ.
Trong khi cha mẹ phương Tây thường hỏi ý kiến con trẻ về những việc chúng muốn thử sức, thì cha mẹ Trung Quốc tin rằng tốt hơn hết họ sẽ nói cho bọn trẻ biết chúng nên sử dụng thời gian thế nào. Những mong muốn của trẻ, nếu có chút sức nặng nào, thì cũng chỉ đóng một vai trò rất, rất nhỏ trong quyết định của cha mẹ.
Điều này có nghĩa là bạn sẽ không bao giờ thấy một đứa trẻ Trung Quốc trở về nhà sau giờ học và tự hào tuyên bố với cha mẹ chúng rằng: “con vừa nhận được một vai diễn trong vở kịch ở trường đấy”. Vì cha mẹ Trung Quốc thấy rằng bọn trẻ tốt hơn hết chỉ nên tham gia các hoạt động ngoại khóa mà chúng có thể giành được huy chương – và tốt hơn hết là một chiếc huy chương vàng.