Mọi Nỗ Lực Và Chờ Đợi Của Bạn Đều Có Ý Nghĩa – Uyển Tử Văn, Uyển Tử Hào

Lần cập nhật gần nhất April 19th, 2020 – 02:00 pm

Mọi Nỗ Lực Và Chờ Đợi Của Bạn Đều Có Ý Nghĩa viết về cuộc sống của hai anh em, từ những khó khăn vất vả trên con đường học hành cho tới những sẻ chia ấm áp của gia đình. Từ khi thi đỗ Đại học Bắc Kinh cho đến khi tốt nghiệp ra trường, trở thành người lớn bước chân vào xã hội. Điều tuyệt với nhất của tuổi trẻ chính là không nản lòng, thoái chí, những thứ ta bỏ ra, những sự thử nghiệm và cả những đợi chờ, tất cả đều có ý nghĩa.

Mỗi một ngày nỗ lực phấn đầu đều xứng đáng được ghi nhận, hãy dũng cảm sống cuộc đời như mình mong muốn. Bạn có thể ngưỡng mộ ánh sáng từ người khác, nhưng càng phải tin tưởng vào sức mạnh của bản thân. Nhân lúc trong người còn đang căng đầy tự tin và nhiệt huyết, hãy cố gắng hết mình nhé. Làm điều mình muốn, sống cuộc đời mình mong, hạnh phúc với những gì mình nỗ lực đạt được chính là những điều tuyệt vời nhất.

Review (3)

Trên những cung đường bất tận của tuổi trẻ, bạn có từng hoang mang lạc lối?

Rõ ràng là đã nỗ lực đến vậy, những tại sao mãi vẫn chẳng có gì trong tay?

Rõ ràng muốn trở nên giỏi giang, nhưng cuối cùng lại trở thành kiểu người mà bản thân trước đây ghét nhất.

Bạn biết không, bạn không phải là người duy nhất cảm thấy như thế.

“Ước mơ thế này liệu có hão huyền quá không?”, “Mình đã cố gắng hết sức rồi sao vẫn chẳng thể thành công?”, “Vất vả quá, hay là bỏ…?”

Trong hàng triệu người cùng hàng triệu kiểu tương lai khác nhau, có người lựa chọn đứng im và an phận, lại có người lựa chọn bỏ cuộc và lùi lại phía sau…

Còn bạn, bạn đang ở đâu trong tuổi trẻ của chính mình? Phía trước, phía sau hay vẫn dậm chân tại chỗ?

Hỡi những người trẻ, nào có ai dạo chơi mà được hưởng những quả ngọt từ cuộc đời? Đứng lên đi, mạnh dạn đối diện nghịch cảnh, kiên trì với những đam mê mà mình có. Những thử thách trong cuộc đời đều chỉ có một mục đích duy nhất là rèn luyện bạn thành một viên kim cương tỏa sáng. Còn điều gì quan trọng hơn chính mình? Khi bạn có thể thấu hiểu quy luật của cuộc sống, bạn có thể sống ở bất cứ nơi đâu.

“Vì ước mơ sẽ chói sáng, thế nên dù cuộc sống có mịt mờ đến mấy, rồi sẽ có một tia hi vọng để dẫn bước ta tiến về phía trước. Đễ dẫu bão táp mưa rơi, dẫu muôn vàn hiểm trở cũng sẽ không đầu hàng.”

Mong cuộc đời này của bạn có thể thu nạp, dung hòa được tất cả mọi thứ, cũng có thể dứt khoát từ bỏ được. Hãy đến ngắm nhìn một nơi nào đó thật xinh đẹp, chụp lại vài bức ảnh, ngắm nhìn thành quả của mình rồi thu dọn mọi thứ và tiếp tục tiến lên phía trước. Phong cảnh đằng xa tuyệt lắm, tôi và ngày mai, đang chờ đợi bạn.

Đôi lúc cuộc sống này sẽ để lại cho bạn những vết sẹo, những nỗi đau, khó khăn và thứ bạn học được từ những điều ấy chính là sự kiên cường, những kinh nghiệm tích lũy được qua từng ngày và từ đó khiến bạn có thể hoàn thiện bản thân mình hơn. Vượt qua chúng rồi thì thứ bạn có chính là trải nghiệm, là hành trang và nó giúp bạn biết quý trọng những gì bạn đang có.

“Thời điểm cuốn sách này được xuất bản, tôi không biết nơi bạn có lạnh hay không, nhưng hãy nhớ mặc thêm áo khoác, giữ ấm cho bản thân, đừng chịu lạnh chỉ để diện những bộ cánh điệu đà và hãy thay tôi chăm sóc bản thân mình thật tốt. Đi đường đừng nhìn điện thoại vì tay sẽ dễ bị cóng, về phòng nhớ uống một cốc nước ấm.”

Tôi yêu thích Uyển Tử Văn và Uyển Tử Hào không chỉ bởi bút pháp mộc mạc giản dị nhưng không kém phần sâu sắc mà còn bởi tính cách ấm áp của họ. Hi vọng bạn cũng sẽ thích cuốn tản văn này như tôi.

– ‎Trần Hà Mai Anh

Mọi nỗ lực và chờ đợi của bạn đều có ý nghĩa

Không biết mọi người có biết đến Uyển Tử Văn – Uyển Tử Hào hay không? Còn tôi thì đây là lần đầu tiếp xúc với tác phẩm của họ, từ văn phong hay nội dung hay lối diễn đạt qua câu từ của họ, tôi đều không biết gì cả. Tôi chỉ vô tình chọn sách của họ, tò mò một chút về nội dung thông qua tên sách như một lời khẳng định chắc chắn vậy “Mọi nỗ lực và chờ đợi của bạn đều có ý nghĩa”.

Tôi bất ngờ vì hai nhân vật trong sách là hai anh em song sinh Tử Văn – Tử Hào. Không phải vì tác giả là nam, chỉ do qua lời văn của họ, tôi cảm nhận được tình cảm anh em giữa họ thật sự tốt đẹp đến mức nào. Tôi cũng có một đứa em trai, hai chúng tôi nếu nói dễ nghe thì là “thủy hoả không hợp”, khó nghe một chút thì là “chẳng khác chó với mèo là bao”. Nên sau khi đọc quyển sách này, tôi mới hiểu rõ được tình cảm của anh chị em như thế nào mới là tốt đẹp.

Họ cùng nhau trải qua năm tháng thanh xuân chứa đựng sự nỗ lực, kiên trì. Bạn có còn nhớ những giấc mơ của tuổi thanh xuân? Nếu bây giờ có một người hỏi bạn như thế này, câu trả lời của bạn là gì? Không ai trải qua thời gian tươi đẹp nhất, hoài bão nhất mà không có mục tiêu mà bản thân đặt ra, cho dù chỉ là những tấm giấy khen học sinh giỏi cũng phải nỗ lực học tập chăm chỉ để có được.

Đối với Tử Văn, thanh xuân là “ký ức về bóng hình năm xưa, là dáng vẻ của hiện tại và là mong ước cho mai này”. Cậu ấy ở độ tuổi 17, luôn hướng về Thanh Hoa, Bắc Đại. Không riên cậu ấy, cả Từ Hào và vô số người khác cũng hướng tới những ngôi trường danh tiếng này. Vì vậy mà vô hình chung đã tạo ra áp lực rất lớn đè lên đôi vai của những thiếu niên đầy sức sống ấy. Họ ngày đêm miệt mài đèn sách, tranh thủ mọi lúc mọi nơi để học, thời gian sinh hoạt cũng thay đổi. Những lần kiểm tra, điểm số cao thấp cũng mang lại cho họ sự hồi hộp, lo lắng nhất định. Họ muốn ngày ngày tiến lên phía trước, thành tích ngày một tốt hơn, nhưng rồi kết quả của những đêm ngủ muộn để học bài không khả quan đã làm họ suy sụp đến nhường nào.

Có lẽ họ đã quên mất rằng cầu tiến là tốt, nhưng quá đặt nặng vấn đề thật sự không tốt chút nào. Cũng quên mất bản thân không phải là robot được lập trình sẵn, họ cần thư giãn, cần “xả hơi”, vì họ còn phải đối mặt với rất nhiều điều trong tương lai, nếu cứ đem mọi thứ tạo thành áp lực cho bản thân, họ không thể chịu đựng nổi, rất nhanh sẽ buông bỏ. Thế thì giấc mơ của họ, ai sẽ thực hiện?

“Nếu một người từng thất bại không chiụ thừa nhận mình đã sai, sao có thể biết được mùi vị của thành công là gì?”

Thất bại không phải là kết thúc. Nó chỉ đơn giản là chúng ta làm sai rồi, thứ chúng ta cần là tìm lỗi sai và khắc phục nó. Giống như một bài Toán, khi đáp án bạn giải ra không đúng, bạn sẽ bỏ nó sang một bên và làm bài khác sao? Không hề, vì con người có sự cố chấp, riêng mỗi người mà sự cố chấp đó nhiều hay ít mà thôi. Là thanh thiếu niên, sự cố chấp đó có thể đạt đến cực hạn, dốc lòng hoàn thiện nỗ lực từng ngày, thậm chí là từng giờ từng phút. May thay, bên cạnh Tử Văn đã có Tử Hào, người em trai mà đôi khi “muốn kéo ra đánh cho một trận” đã ở bên, cùng nhau “nhận xét” để tìm ra phương pháp tốt nhất ,đúng đắn nhất, cũng cùng nhau cố gắng mỗi ngày.

“Dù những người trẻ tuổi như chúng ta vẫn chưa thể thấu hiểu được ý nghĩa thực sự của ước mơ, những vẫn luôn ngoan cố, bám víu vào thứ gọi là ‘mơ ước’ đó, để làm động lực mà cố gắng vươn lên”.

Quyển sách này như ghi lại cuộc sống thường ngày của hai anh em Tử Văn – Tử Hào. Cuộc sống đời thường của học cũng có khó khăn, hạnh phúc, có tranh cãi, có hoà thuận. Hơn hết quyển sách này chân thực đến độ bạn cũng có thể tìm thấy bản thân mình trong những năm tháng thanh xuân nỗ lực đến cố chấp ấy. Đồng thời mang lại động lực để cố gắng, quyết tâm thực hiện mục tiêu của mỗi người. Không buông xuôi, không nản chí trước khó khăn mà cuộc đời bình dị đem lại.

“Mong bạn đủ can đảm thừa nhận mình bé mọn, cũng dũng cảm để sống thật hiên ngang. Mong bạn được bình yên vì thoả vui với tất cả, nhưng cũng quyết chí để theo đuổi thành công. Mong bạn khôn ngoan để tự lượng sức mình, cũng đủ dũng khí để đối diện với gian nan.

Mong bạn không bao giờ bỏ cuộc, kiên cường tới cuối cùng”.

– Nancy Pham

“Năm hai mươi lăm tuổi, cuộc đời của chúng tôi vừa mới bắt đầu”.

Hồi còn bé mãi vẫn là hai cậu nhóc ấu trĩ luôn vật lộn tranh giành nhau mọi thứ. Trạc tuổi niên thiếu là mơ ước được vào chung trường đại học danh giá nhất, cùng nhau vượt qua khoảng thời gian học tập vất vả nhất. “Anh không muốn thi đại học đâu, giá mà thời gian ngừng lại để tất cả cứ mãi mãi thế này thì tốt biết mấy” là lời người anh trai Tử Hào đã nói khi mãi đắm chìm trong khung cảnh bình yên và êm dịu của những bức tường phai màu năm tháng nơi khuôn viên trường cấp ba mà mình đã trải qua lứa tuổi đẹp nhất thanh xuân. Năm mười chín tuổi, cả hai anh em đều được đặt chân vào cảnh cổng trường Đại học Bắc Kinh danh giá, như thu hút mọi cảnh truyền thông đổ về, đã cho ra bài báo với tựa đề “Cặp song sinh đẹp trai nhất” được lan truyền cực kì rộng rãi. Nhưng nổi tiếng càng nhanh thì có lẽ sẽ không mang đến những điều tốt đẹp, mọi thứ có được là sự áp lực không đáng có, thậm chị là những lời hạ nhục thậm tệ. Mọi chuyện dần được chuyển hướng tích cực hơn, khi cả hai đang độ tuổi hai mươi, có cơ hội được xuất bản cuốn sách đầu tiên, tiếp đến cuốn hai, cuốn ba,.. Tất thảy những quá trình lớn lên anh thì không vắng bóng em, em thì chưa bao giờ rời xa anh. Mãi đến khi nhưng suy nghĩa chững chạc hơn của tuổi trưởng thành làm cho mỗi người có một hướng đi riêng cho bản thân, có lẽ sẽ cần phải tập thích ứng cho quen quá trình đó, dù đón nhận hay né tránh thì đó luôn là giai đoạn mà ta phải trải qua. Năm hai lăm tuổi họ phải tự sống một cuộc đời riêng biệt không còn sự xuất hiện của người kia mãi trong cuộc đời nữa, có lẽ đối với họ đây mới thực sự là ngưỡng cửa đầu tiên của tuổi trưởng thành.

Đối mặt với sự tan vỡ trong tình yêu, của một tình bạn mà họ luôn coi trọng là keo sơn gắn bó, hay là bất đồng quan điểm với đồng nghiệp vì những lời nói nặng nhẹ gây sát thương lên nhau. Dần dà lại khiến cho giấc mơ của họ bỗng trở nên không còn rõ ràng, bỗng như mất đi sự hăng hái, nhiệt huyết với đam mê, chỉ còn lại sự dè chừng, lo âu. Tuổi trưởng thành luôn đầy ắp những lo toan về mọi thứ mà bạn đối mặt trong cuộc sống, đôi lúc bạn vấp ngã sẽ có người tốt dìu bạn lên, nhưng vẫn sẽ có người đẩy bạn lại, nhưng bạn biết đấy nếu bạn không thể tự đứng lên được thì chẳng khác gì tự đào hố chôn chân mình mãi ở một vị trí. Đôi lúc ích kỉ muốn nói ra hết tiếng lòng đầy sự than thở, trách móc nhưng sau đó vẫn phải tiếp tục tiến lên trong cái dòng đời vội vã này, vì thời gian rất quý giá trôi đi rồi chẳng mãi giữ lại được. Đừng phí hoài thời gian trôi qua uổng phí vào việc mãi suy nghĩ, lo lắng đủ thứ hay mãi than thân trách phận mà vẫn chưa sửa đổi bản thân tốt hơn.

Khi đối mặt với sóng gió của tuổi trưởng thành, con người ta luôn muốn tìm về bản ngã hồn nhiên, ngây thơ, đầy vô tư của tuổi thơ. Phần còn lại của câu chuyện là sự ôn lại những kỉ niệm khó phai của cặp song sinh “như hình với bóng” này. Từ thuở mới bập bẹ biết nói, cấp hai với đam mê viết lách, cấp ba mày mò thi cử ròng rã cả ba năm trời để rồi tiếp đó là quãng thời gian trở thành sinh viên của trường Đại học Bắc Kinh danh giá. Khi đang là sinh viên năm nhất, họ đã xuất bản cuốn sách đầu tiên “Mong thế giới của chúng ta luôn dành một nửa cho nhau” trùng với cái tên phần năm của cuốn sách “Mọi nỗ lực và chờ đợi của bạn đều có ý nghĩa”. Như gợi nhớ lại cột mốc quan trọng trong cuộc đời của Tử Văn và Tử Hào; đồng thời cũng chính là sự khẳng định cả hai đều là một nửa phần cuộc sống của nhau từ rất lâu khi chưa nhận thức được điều đó rồi. Họ vẫn luôn ở đó, không từ bỏ, không rời xa. Họ luôn chiếm một vị trí quan trọng trong cuộc đời nhau, ngay cả khoảng cách thời gian và địa lý chẳng thế nào thay dời được.

Cuốn tản văn “Mọi nỗ lực và chờ đợi của bạn đều có ý nghĩa” ghi chép lại cuộc sống hằng ngày của hai anh em Tử Văn và Tử Hào, từ cuộc sống cấp vất vả, đến cuộc sống êm đềm hạnh phúc bên người thân. Từ lần đầu hiếu kì khi bước vào đời, đến lúc cảm động khi gặp được mọi người. Từ thứ tình cảm non xanh mới nhú, tới giấc mơ lớn lao giữa một đời bình đạm. Cuốn sách ghi dấu những non nớt ngày đầu, sự cố chấp và chua xót trong nội tâm. Và cả những điều nhỏ nhặt, lòng tốt và sự nhạt nhẽo chưa hề thay đổi của họ.

Cuộc sống của hai anh em họ như được tái hiện rõ nét trong từng dòng chữ, mang bao nhiêu là tâm trạng cảm xúc: vui có, buồn có, hối tiếc có, ngây ngô có, đôi lúc là khó khăn và tranh cãi nhưng vẫn chưa hề rời bỏ nhau. Sự mộc mạc, bình dị như thấu rõ mọi tâm tư, suy nghĩ của chính tác giả, với nhưng hi vọng nhỏ bé và ước mơ to lớn của cậu bé chưa trạc tuổi đôi mươi.

“Tôi tin cuốn sách náy sẽ đem lại sự ấm áp, động lực để cố gắng, quyết tâm nỗ lực và khao khát không bao giờ buông xuôi cho rất nhiều người. Tôi cũng tin rất nhiều bạn đọc, cũng sẽ mong muốn được trở nên tốt hơn, sau khi đọc cuốn sách này” – Tử Hào.

“Từ lần đầu xuất bản cuốn “Mong thế giới của chúng ta luôn dành một nửa cho nhau” cho tới giờ, đã ngót nghét sáu năm trôi qua. Tử Văn, Tử Hào cũng đang dần trưởng thành trong sự quan tâm, ủng hộ và tình cảm của mọi người. Chúng đã chọn con đường mà chúng cho là chính xác cho cuộc đời mình. Dù sau này hai con sẽ phải đối mặt với điều gì, bố mẹ sẽ luôn đồng hành cùng các con.

Mong rằng bạn thân mến khi đọc tới đây cũng sẽ luôn hạnh phúc vui vẻ, tiếp tục trưởng thành với sự đồng hành của Tử Văn và Tử Hào.” – Mẹ của Tử Văn và Tử Hào.

– Thảo Trang

Trích dẫn

“Tôi không biết bạn ấy đã âm thầm chịu khó thế nào để có được hôm nay, nhưng tôi thấy biết ơn vì bạn ấy đã chia sẻ câu chuyện của bản thân với mình. Tôi đang khích lệ bạn ấy, bạn ấy cũng đang cổ vũ tôi, và cổ vũ tất cả mọi người. Sự ấm áp này thật tuyệt làm sao.”

“Thực ra, điều thực sự thôi thúc chúng ta, chưa bao giờ là sự thành công và tài giỏi của người khác, mà chính là khao khát muốn được trở thành người thế nào. Chính niềm khát vọng ấy thôi thúc chúng ta trở nên mạnh mẽ và cũng cảm, để hướng về bến bờ ước ao, mà xuất phát và kiên trì cho tới khi chạm đến vạch đích.”

“Vì ước mơ sẽ chói sáng, thế nên dù cuộc sống có mịt mờ đến mấy, rồi sẽ có một tia hi vọng để dẫn bước ta tiến về phía trước. Đễ dẫu bão táp mưa rơi, dẫu muôn vàn hiểm trở cũng sẽ không đầu hàng.”

“Dù những người trẻ tuổi như chúng ta vẫn chưa thể thấu hiểu được ý nghĩa thực sự của ước mơ, những vẫn luôn ngoan cố, bám víu vào thứ gọi là ‘mơ ước’ đó, để làm động lực mà cố gắng vươn lên”.

“Mong bạn đủ can đảm thừa nhận mình bé mọn, cũng dũng cảm để sống thật hiên ngang. Mong bạn được bình yên vì thoả vui với tất cả, nhưng cũng quyết chí để theo đuổi thành công. Mong bạn khôn ngoan để tự lượng sức mình, cũng đủ dũng khí để đối diện với gian nan.”