Nhà Có Hai Người – Lê Ngọc

Có lẽ hạnh phúc không đâu xa, mà mình mãi chẳng nhận ra, khi nó đến, mình sẽ cảm nhận được nó rõ ràng nhất. Đừng vì không tìm được tình yêu mà đánh mất niềm tin vào nó và đánh mất tự tin của bản thân.

Thực ra tình yêu là thứ rất dung dị, là thứ tình cảm vừa trong lành, vừa ngọt ngào, vừa quấn quýt giữa hai con người. Khi bạn ở trong trạng thái sẵn sàng để yêu thương và được yêu thương, nó sẽ đến, người đó sẽ đến.

Review Nhà có hai người

ĐỌC “NHÀ CÓ HAI NGƯỜI” ĐỂ LẠC QUAN HƠN VỀ CUỘC SỐNG NÀY

Có thể tựa sách “Nhà có hai người” là một cái tên ít nghe nhưng bạn có thể đã bắt gặp cái tên này trên trang facebook, website, blog,… Bởi vì giống như tên cuốn sách, tác giả Lê Ngọc có fanpage riêng mang tên này.

Ban đầu mình đọc “Nhà có hai người” chỉ vì ấn tượng với tên sách và muốn tìm kiếm chút “vị ngọt tình yêu” từ cuốn sách. Thế nhưng, khi đọc xong, cái mình nhận được là những điều lớn hơn thế.

“Nhà có hai người” là những câu chuyện của chính tác giả Lê Ngọc xoay quanh tình yêu và hôn nhân. Đó là câu chuyện rất đời thường với các hoạt động, con người xung quanh tác giả. Vui có, buồn có, hạnh phúc có, đau đớn có,… nhưng màu sắc chủ đạo là sự hạnh phúc, bình yên. Giống như một bản nhạc, “Nhà có hai người” là một bản tình ca với âm điệu lúc trầm lúc bổng mà vẫn hứa hẹn một điều tươi sáng, lạc quan phía trước.

Bên cạnh những câu chuyện, thơ và ảnh chính là điểm nhấn trong cuốn sách thu hút mình. Những vần thơ giản dị, mộc mạc, tự nhiên, không mang vẻ hào nhoáng nhưng lại thu hút một cách kì lạ:
“Bao giờ mới hết lông bông
ngồi bên quán lá bềnh bồng làm thơ?
Bao giờ mới hết ngồi mơ
về đôi trai gái giả vờ yêu nhau?
Bao giờ mới dám bắt đầu
tô tô vẽ vẽ sắc màu tình yêu?”

Mình nói đọc “Nhà có hai người” để lạc quan hơn bởi vì cuốn sách chính là bài học về hạnh phúc. Hạnh phúc sẽ đến với bất kì ai mong chờ nó, cứ sống, yêu thương, chia sẻ, cho đi rồi hạnh phúc sẽ tự tìm đến thôi. Hạnh phúc của mỗi người là khác nhau, mình không thể đem cái chuẩn mực của mình áp lên người khác rồi nói họ hạnh phúc hay ngược lại. Những niềm vui, sự bình yên đều có thể tìm thấy trong những điều nhỏ bé mà ta không ngờ tới nên hãy cứ hết mình để rồi không phải hối hận.

Bên cạnh đó, “Nhà có hai người” còn cho mình một cái nhìn khác hơn về tình yêu. Dù bạn là ai, chưa có một mảnh tình, đã yêu, đơn phương hay từng đau thì cuốn sách sẽ đem lại niềm hi vọng, sự tích cực về một tình yêu hạnh phúc. Không cần phải hối hận, không cần để tâm nhiều đến những lời xì xào bàn tán, nếu đó là người xứng đáng, là người tử tế thì có thể mở lòng đón nhận bởi thực lòng ai cũng muốn được yêu thương, chia sẻ phải không?

– Ki Ki

Trích dẫn Nhà có hai người

“Tình yêu giữa chúng tôi tồn tại nhiều đòi hỏi, hy sinh, mâu thuẫn và trên hết là quá nhiều ngờ vực. Tôi cho rằng, nếu ở cạnh một người mà bạn cứ luôn phải tự hỏi mình cả ngàn lần rằng đây có phải là người đàn ông mình muốn nhìn thấy khi thức dậy mỗi sáng không? Mình có thể quên, có thể tha thứ cho những thương tổn người ấy từng gây ra không? Nghĩa là, khi ấy, bạn không đủ tin tưởng vào tình yêu giữa hai người, không đủ yêu thương mà bao dung những lỗi lầm và không đủ kiên nhẫn để tiếp tục đắp xây cho bức tường tình yêu thêm kiên cố. Vậy thì bạn tiếp tục ở cạnh người đó là sự hy sinh cao cả hay là sự giày vò?
Tôi quyết định chia tay.”

“Cứ thế, trong cuộc sống của chúng tôi trong căn hộ nhỏ nhắn không bao giờ nhàm chán. Anh quan niệm, nhà thuê cũng là nhà. Nơi nào mình gắn bó thì đó chính là nhà. Không giống tư tưởng của một số người – đi thuê tức là ở nhà người ta và mãi duy trì cuộc sống tạm bợ, ngại sửa chữa, trang trí, mua sắm đồ đạc. Chính vì vậy nên đến cả cái thùng trồng rau anh cũng phải đóng bằng gỗ cho đẹp.”

“Em nói điều này, ai cũng dễ dàng nhìn thấy:
Con người là loài động vật có thể chết bởi nỗi buồn!
Riêng em, có thể chết nếu không đủ yêu thương
Nên anh hãy tắt máy tính, tắt luôn đèn, đến nằm cạnh và ôm em chặt hơn…”

“Tình yêu của chúng tôi cũng gập ghềnh, gấp khúc, chứ có phẳng lặng chi đâu. Nhưng có lẽ nhờ chúng tôi luôn lắng nghe, san sẻ với nhau mọi gánh nặng trong cuộc sống chứ không ôm lấy tất cả mọi việc nặng nhẹ tự giải quyết lấy rồi cảm thấy người kia dư thừa.”