Những Cảm Xúc Bị Cấm Đoán – Lala Bohang

Cuốn sách viết về nỗi đau khi bị chia tay crush, một nỗi niềm đau thương. Không oán trách, không bị lụy hay sướt mướt mà nó toát lên cái nỗi buồn man mác dài vô tận đến từng trang giấy, thấm vào từng câu chữ. “Những Cảm Xúc Bị Cấm Đoán” mang đến cho người đọc cái cảm nhận về nỗi buồn sau khi chia tay, nỗi nhớ nhung, mất điểm tựa, mất đi anh, những nỗi tổn thương khi kỉ niệm lại cứ ùa về.
“Anh biết không, những người con gái đi trước em, họ va vào tình yêu, trầy xước. Họ căn dặn em bằng chất giọng nghẹn ngào rằng đừng tin thêm một lần nào nữa. Vào đàn ông.”

Review Những cảm xúc bị cấm đoán (2)

Chia tay rồi, nỗi niềm ở lại chỉ còn là những cảm xúc bị cấm đoán

Người đàn ông đó

Chỉ có thể yêu

Không thể hy vọng.

Con người là thế, biết rõ nghịch điện thoại chỗ tối sẽ hỏng mắt nhưng vẫn thích trùm chăn lướt net, biết rõ thức khuya không tốt cho sức khỏe nhưng nửa đêm vẫn còn lọ mọ. Cũng như chia tay rồi, biết rõ người ấy đã ra đi, nhưng cảm xúc vẫn vẹn nguyên như thuở ban đầu, biết bao kỷ niệm cứ nhớ mãi chẳng thể nào quên. Hồi ức về người ấy là bữa tiệc nhiều món, món chính ngọt ngào mà tráng miệng lại đắng ngắt.

“Em có thể nghe thấy âm thanh tảng băng tan vỡ, cơn gió, cùng chú chim đang kêu chiêm chiếp và thời tiết xấu từ lồng ngực mình. Cái ngày chúng mình ngồi trên bãi cỏ chẳng hề sạch sẽ và nắm lấy tay nhau, xung quanh là lũ kiến, lũ gián, và mọi sinh vật ghê sợ tồn tại trên mặt đất. Chúng mình chuyện trò về những điều hệ trọng như là quá khứ của cha mẹ chúng mình, sự tồn tại của Thượng đế, nhà tiên tri của chúng mình có thể là người ngoài hành tinh và có khả năng bay. Chúng mình luôn làm vậy mỗi khi ở bên nhau. Mỗi cuộc đấu tranh đều trở nên quan trọng gần giống một người khổng lồ. Em thấy mình trở nên quan trọng. Em tin rằng anh sẽ mang đến cho em hạnh phúc. Em có thể ngửi thấy tình yêu thương và sự ân cần của anh ở khắp nơi trên cơ thể em.

Và sau một ngày mỏi mệt khi chúng ta cùng ngồi trên bãi cỏ chẳng hề sạch sẽ, anh rời bỏ em mà chẳng nói một lời. Cuộc đời ném em vào hố đen sâu thăm thẳm. Anh rời bỏ em.”

Cuốn sách này là một đại tiệc đầy cảm xúc dành cho những con người đã đi qua đổ vỡ đang vật lộn với chính mình, là cuộc hành trình hàn gắn những vết nứt trong tim, và cũng là đôi phút trăn trở của những cặp đôi trên con đường hạnh phúc. Hy vọng Những cảm xúc bị cấm đoán sẽ là ly café cho những ngày có mưa trong lòng, để bạn tìm thấy sự bình yên và an ủi.

– Nguyễn Tường Vân (Dịch giả)

Với tôi nó là một cuốn tản văn mang phong cách rất khác biệt đến từ một tác giả xa lạ …

Tình cờ một tối nọ tôi đọc được một bài đánh giá của bạn tôi về cuốn sách này và thấy nó khá thú vị và có vẻ hợp gu đọc của mình nên tôi tìm mua nó. Khi đã cầm nó trên tay, tôi rất hồi hộp và tò mò rốt cuộc cuốn sách này chứa đựng những gì mà bạn tôi lại thích như thế.

Và nó là một cuốn tản văn thật khác lạ vì nó được kết hợp hài hòa giữa ngôn từ , cảm xúc và tranh vẽ. Nội dung nói về nỗi cô đơn, sự trống trải của một cô gái sau khi chia tay người yêu. Nhưng tác giả không hề xoáy sâu vào nỗi đau ấy mà cô ấy khiến cho cuốn sách mang đến cảm giác an ủi, vỗ về những trái tim bị thương tổn. Thi thoảng tôi lật từng trang từng trang vừa đọc vừa ngắm nhìn những hình vẽ minh họa màu đen trắng rồi tự hỏi nó mang những ẩn ý gì ở bên trong? Có bức tôi hiểu một chút có bức lại không hiểu chút gì nhưng nó lại đem đến cho tôi những trải nghiệm thú vị.

Bất chợt tôi bắt gặp những chi tiết giống như triết học được đem vào nhưng được tác giả sử dụng rất nhuần nhuyễn nên không có cảm giác xa vời cao siêu. Có trang chỉ chứa vẻn vẹn chỉ một câu thôi nhưng vẫn đủ để cảm nhận được sự vỡ vụn của cô gái ấy. Quả thực là cuốn sách nhỏ xinh này không khiến tôi thất vọng chút nào vì nó đặc biệt, ít nhất là với tôi.

– Hoàn Nguyễn Thị