Đời Còn Dài Hà Tất Phải Hoang Mang – Lâm Hy

Lần cập nhật gần nhất September 14th, 2020 – 11:22 am

Đời còn dài hà tất phải hoang mang chia làm 4 chương, nói về bản thân và tình yêu là chính, là các câu chuyện đời thường đi kèm với suy nghĩ, quan điểm của tác giả sau khi đi trải qua những việc như vậy. Lời văn của Lâm Hy nhẹ nhàng, tha thiết mà thẳng thắn, xoáy thẳng vào nhiều vấn đề mà các bạn trẻ đã và sẽ thường gặp phải. Cái hay của tác giả là đặt nhiều câu hỏi cho độc giả trước khi đưa ra suy nghĩ, kiểu cảm giác cho cần câu chứ không cho con cá vậy, nên đọc vài đoạn, thấy mình như đang trong truyện, lại phải dừng ít phút, lặng người nghĩ về việc đã qua, có chút buồn, tiếc nuối, mơ hồ nhưng mỗi cáu kết lại đưa mình về cảm giác an yên, vì đời còn dài mà.

Review Đời còn dài hà tất phải hoang mang (2)

Cuốn sách này thực sự dành cho những người trẻ tuổi đang chuẩn bị dấn thân vào đời. Nó bao gồm rất nhiều câu chuyện khác nhau, những tình huống khác nhau trông chẳng hay ho gì sất nhưng lại quá ư quen thuộc, quá ư là gần gũi vs độ tuổi này, mình còn cảm giác như có những tình huống mình đã trải qua, hoặc có thể sẽ xảy ra trong tương lai, mình cứ đưa dòng cảm xúc theo những câu chuyện ấy, lúc thì gật gù thấy đúng, lúc thì căm phẫn ghét bỏ, lúc lại cảm nhận được bi thương trước những câu chuyện của người khác. Sau mỗi câu chuyện tác giả lại rút ra được nhiều bài học ý nghĩa, nhiều cách giải quyết vấn đề khác nhau, tác giả cũng giáo dục, cũng truyền cảm hứng như bao người khác, nhưng bằng cách áp dụng thực tiễn qua những câu chuyện kia, gây những cảm xúc kia, bài học đã trở nên thấm hơn, đọng lại lâu hơn trong lòng độc giả như mình. Lựa chọn đọc quyển sách này thực sự quá đúng đắn, nó quá hợp với quan điểm sống của mình, cũng dạy mình-một cô gái trẻ sắp sửa lăn lộn trong xã hội rất nhiều thứ đáng giá:

Rằng là một cô gái trẻ hiện đại, mình phải học cách độc lập, cả về mặt vật chất lẫn tinh thần. Độc lập về vật chất là tự mình có thể mua chiếc váy mình thích, hay tự chi trả cho những thực phẩm đắt tiền, là có thể mua cho bố mẹ chút thuốc bổ, chăm sóc đỡ đần bố mẹ nhiều hơn. Độc lập về mặt tinh thần là chẳng dựa dẫm vào bất kì ai cả, dù là lúc còn độc thân, lúc đang yêu hay lúc đã kết hôn cũng vậy, mình phải chừa cho mình chút đường lùi, để khi người mình dựa dẫm đi mất, mình vẫn có thể tự vực dậy bản thân, kiên cường sống tiếp. Một cô gái độc lập tuy có lẽ sẽ rất vất vả, nhưng cô ấy có thể làm mọi thứ cô ấy muốn mà không cần đắn đo tiểu tiết, không cần nhìn sắc mặt ai không phải sẽ rất ngầu hay sao?

Rằng tình yêu tuyệt đối không phải là tất cả, một mình nếu thoải mái vẫn có thể sống tốt thôi. Nếu một người đàn ông làm mình tổn thương, lợi dụng mình, hay phản bội mình thì không đáng giữ lại, mình xứng đáng với những người ưu tú hơn. Nếu ở bên nhau mà không thấy vui vẻ, nếu yêu nhau mà cùng nhau thụt lùi, thì tình yêu đó không đáng được giữ lại. Thất tình tuyệt đối không là gì so với thất nghiệp, hãy nhớ như vậy.

Rằng mình còn trẻ, tương lai còn dài, không gì phải vội. Ban đầu mình sẽ thất bại rất nhiều lần, bởi đó là cái giá của thành công, nhưng vấn đề là sau mỗi lần thất bại mình sẽ thế nào? Sẽ trở nên chán chường buông bỏ tất cả, buông bỏ bản thân ư, sẽ ngừng cố gắng thay đổi bản thân, để nó trở nên xuống cấp, mất giá ư, ôi tôi ơi, nếu có như vậy, xin hãy một ngày thôi, để ngày hôm sau thức dậy, lại nhận ra mình vẫn đang được sống, phải hướng về tương lai tốt đẹp phía trước chứ, mình còn trẻ kia mà, bởi ” nhiều khi từ bỏ, thỏa hiệp, dung túng bản thân còn khó chịu hơn việc tiếp tục nỗ lực và kiên trì”.

Rằng việc yêu bản thân là việc mà mình không được ngừng lại cho đến lúc chết. Yêu bản thân là gì? Là biết chăm chút cho mình, là biết phải tự đầu tư cho chính mình, về nhan sắc, về trí tuệ, về tâm hồn, là mỗi ngày không ngừng cố gắng hoàn thiện bản thân về mọi mặt, tích lũy cho mình sự tự tin cùng kiên cường. Mọi nỗ lực của mình ngày hôm nay sẽ rất có ích cho mình sau này. Đừng bao giờ ngừng lại việc học tập, tu dưỡng bản thân, hãy học ngoại ngữ, học kĩ năng mềm, học dùng các công cụ công nghệ mới, chăm chỉ đọc sách để có thêm trải nghiệm, để bồi dưỡng tinh thần, đến trường chăm chỉ học tập, rèn luyện khả năng giao tiếp với mọi người. Để phát triển thì phải thay đổi, mình ghét giao tiếp, ghét nói chuyện, nhưng mình biết mình phải ra ngoài nhiều hơn, năng nổ hơn, cái gì cũng có lần đầu, có thể sẽ sợ hãi, sẽ khó khăn, nhưng xin đừng ngại khó, lần đầu mình dám làm thì mình sẽ làm tốt hơn những lần sau.

Cô gái trẻ, cậu còn trẻ lắm, cậu có thể làm được nhiều hơn cậu nghĩ đấy, vậy nên xin cậu hãy mạnh mẽ lên, đừng sống an nhàn vào những lúc nên lăn lộn cố gắng, đừng hưởng thụ lúc sức trẻ vẫn căng tràn, dù vất vả nhưng hãy tin rằng cuộc sống sẽ đền đáp mình bằng những quả ngọt.

– Khánh Huyền

ĐỜI CÒN DÀI HÀ TẤT PHẢI HOANG MANG……….

Tuổi đôi mươi, chúng ta luôn hoang mang, mơ hồ. Cho dù trong lòng có bao nhiêu ước mơ, có bao nhiêu hy vọng, bao nhiêu hoài bão đi chăng nữa thì ta luôn dễ dàng chùn bước vì chẳng thể nhìn thấu được tương lai. Đường đời có hàng ngàn lối đi, hàng nghìn lối rẽ, làm ta bối rối, làm ta sợ hãi không biết phải đặt chân vào đâu, đi lối nào mới đúng, cũng chẳng phân định được người bên cạnh sẽ đồng hành với mình bao lâu.

Độ tuổi đẹp nhất của đời người, tràn đầy tình cảm cùng nhiệt huyết. Trái tim mỏng manh tựa bong bóng xà phòng dễ rung động, cũng rất dễ tổn thương và có thể sẽ vỡ lúc nào không hay. Nên ta sẽ thường tự hỏi:

Tại sao thất tình lại đau đớn như vậy?
Tại sao cuộc sống lại khó khăn đến thế?
Tại sao quan hệ xã hội lại phức tạp tới mức này?

Trưởng thành là một quá trình đầy đau khổ, trở thành người lớn chính là học cách chuyển hết mọi uất ức về chế độ im lặng. Cái giá của sự trưởng thành là đổi nụ cười vô ưu ngày nào lấy lớp vỏ bọc cứng rắn, đổi sự con trẻ hồn nhiên lấy một cái tôi già dặn trầm ổn. Mấy ai không chán nản? Mấy ai không hoài niệm?

Thế nhưng, xin đừng vội vã, cũng đừng buông xuôi tuyệt vọng. Những ngôi sao sáng tỏa sáng nhất là khi chúng hiện hữu ở một bầu trời tối đen như mực. Bạn sẽ tìm thấy phiên bản hoàn hảo của chính mình khi bản thân đang ở nghịch cảnh tồi tệ chẳng thể tồi tệ hơn nữa.

Trên đời này, vốn dĩ không có đường cùng, chỉ có những ranh giới, bước qua vạch xuất phát này sẽ đến một chặng đường khác. Đóng lại cánh sửa sau lưng, tức thì trước mắt sẽ xuất hiện một cánh cửa mới đang chờ đợi bạn mở ra. Những gì hôm nay bạn phải chịu đựng, nhất định tương lai sẽ dùng phương thức tốt hơn để trả lại cho bạn!

“Đời còn dài, hà tất phải hoang mang?” Đây cũng chính là tiêu đề cuốn sách mà tôi cảm thấy tâm đắc nhất. Lần đầu tiên thử đọc một cuốn sách truyền cảm hứng của tác giả nam, cách chiêm nghiệm rất sâu sắc, nhìn nhận mọi vấn đề đều đa diện tạo cho người ta một cảm giác rất mới, rất muốn đọc, muốn hiểu. Giọng văn phải nói là “lạ” vừa có chút bản lĩnh, từng trải, nhưng cũng rất nhẹ nhàng, cách viết của tác giả không vuốt ve người đọc cũng không bốp chát thẳng mặt. Nó ở mức người đọc cảm thấy dễ chịu và có phần đồng cảm. Bạn sẽ rất dễ thấy mình trong đó. Qua từng câu chuyện bạn sẽ có cảm nhận về cuộc sống theo cách riêng của bạn.

Trên con đường tìm kiếm hạnh phúc của bản thân, đương nhiên sẽ có muôn vàn khó khăn hiểm trở. Sẽ khiến bạn rơi lệ, sẽ khiến bạn đau đớn, buồn tủi. Nhưng nếu bạn thử đọc cuốn sách này và cảm nhận được chúng. Bạn sẽ nhận ra mọi khó khăn bạn trải qua đều xứng đáng, chúng là động lực thúc đẩy bạn vượt lên, cũng là cái gai sau lưng bạn, chúng không cho phép bạn té ngã. Bởi một khi bạn ngã xuống, đau đớn sẽ in sâu vào cơ thể bạn, dằn vặt bạn. Khi chúng ta ở một độ tuổi nào đó, chúng ta sẽ xuất hiện tâm lý hoang mang, mơ hồ, bàng hoàng, lo lắng về tương lai của chính mình, thì khi đọc cuốn sách này các bạn sẽ cảm thấy được rằng con đường phía trước còn dài, phong cảnh bên đường đẹp đẽ biết mấy, chim hót líu lo, muôn hoa đua nở và làn gió sẽ vờn nhẹ mái tóc bạn. Rồi các bạn cũng nhận ra rằng, mình đang ở một độ tuổi rực rỡ, đẹp đẽ biết mấy. Bạn nên biết rằng bạn sống trên đời không phải để lấy lòng người khác mà là để đối tốt với bản thân. Bạn nói rằng không ai yêu bạn? Ổn thôi, chuyện đó hoàn toàn ổn mà bạn hiền ơi. Thế thì điều bạn phải làm bây giờ là gì? Chính là càng phải ra sức nâng niu bản thân, chiều chuộng chính mình với cái tôi đầy kiêu hãnh. Khi bạn yêu lấy bạn, thì cả thế giới này sẽ dùng cách dịu dàng nhất đáp trả lại tình yêu ấy. Bạn không cần phải quá để tâm về những lời nói của người khác vì bạn không thể nào đáp ứng và làm hài lòng tất cả mọi người. Cho dù bạn không hoàn hảo, thì bạn cũng đã là một phiên bản giới hạn của chính bạn rồi.

Trên đời này còn vô số việc khiến chúng ta khổ sở, loay hoay. Chúng ta cảm thấy bất công, cảm thấy hoang mang không biết phải làm gì cho phải, cho đúng theo ý mọi người. Nhưng đôi khi chúng ta lại quên mất tiếng nói của bản thân mình. Đừng ngại và cũng đừng cố đua theo tốc độ của người khác. Hãy đi theo nhịp độ của bạn và điều khiển nó theo ý bạn muốn. Bạn có thể khóc khi đối mặt với những cơn giông hay bão tố của cuộc đời bạn, Sophia Loren đã từng nói rằng: “Nếu bạn chưa từng khóc, đôi mắt bạn không thể đẹp”. Nhưng đừng để những giọt lệ đó cứ mãi rơi rớt từ cửa sổ tâm hồn của bạn, bạn phải biết tự mình đứng lên và vượt qua nó. Từng có câu: “Sau cơn mưa trời sẽ sáng”, vì vậy bạn đừng lo sợ, con đường đời này thực sự còn dài, việc gì bạn phải hoang mang đúng chứ? Những điều tôi chia sẻ ở trên là những bài học quý giá mà tôi nhận được qua cuốn sách “Đời còn dài hà tất phải hoang mang”. Tác giả cuốn sách này mặc dù là nam nhưng lại rất am hiểu về tâm lí, đặc biệt là tâm lí phụ nữ. Ông có những nhận định và những lời khuyên rất hay và thuyết phục người đọc. Chẳng hạn như những câu nói về vẻ đẹp bên ngoài và đời sống nội tâm bên trong của phái nữ: “Vẻ ngoài xinh đẹp không bằng sống hãnh diện” hay “Con gái cần phải có đời sống tinh thần phong phú và chất lượng” hay nói chung về con người “Con người dù bên ngoài có xinh đẹp đến đâu, nếu bên trong đen tối thì cũng chỉ là vô nghĩa”.

Chắc hẳn với mỗi chúng ta, ai ai cũng đều có ước mơ và những thú vui của riêng mình, nhưng với tôi sẽ chẳng có điều gì tuyệt vời hơn việc được đọc những cuốn sách mà mình thích mỗi ngày. Đặc biệt là ” Đời còn dài, hà tất phải hoang mang ” một cuốn sách hay và vô cùng ý nghĩa. Và ý nghĩa đặc biệt của cuốn sách này là muốn tôi, bạn, chúng ta có được một cuộc sống hạnh phúc hơn.

Thông điệp cuối cùng tôi muốn gửi gắm đến các bạn qua bài viết này chính là “Khi còn trẻ ai chẳng có lúc không tỏ tường đường đi nước bước, cũng không phân định được duyên cớ của những nỗi buồn lãng đãng bay ngang, nghĩ tới tương lai vô định như mây trời mà cảm thấy chông chênh trước dòng đời tĩnh lặng. Dẫu thế, vẫn mong bụi trần không vội vã che nhòa đi trái tim nhiệt thành của bạn thuở ban đầu, cũng đừng tự khiến mình trở thành một người già trước tuổi chỉ biết giấu tiếc thương sau những tiếng thở dài.

Năm tháng trước mắt vẫn còn xa tít tắp, cuộc đời vẫn đủ bao dung để mang

đến cho bạn những trải nghiệm mới mẻ và đẹp đẽ. Hãy cứ sống, cứ yêu, cứ tận hưởng những sáng mưa giông, những chiều nắng đẹp.
Vì hạnh phúc đang chờ bạn phía trước………”
Mong những người đáng quý nhất thế gian đang đọc những câu chữ sau cuối này của tôi một cuộc đời an yên hạnh phúc, mong cho cuộc sống này sẽ đối đãi thật nhẹ nhàng với bạn. Chúc bạn sức khỏe và bình an.

“Đời còn dài hà tất phải hoang mang” đúng không nào?

– Trần Lê Thanh Thái

Trích dẫn Đời còn dài hà tất phải hoang mang

“Tôi vẫn luôn cho rằng tuổi xuân của người con gái là điều đáng quý nhất, thay vì gắn chặt vào một người đàn ông, bạn hãy kiên cường, trở nên mạnh mẽ, khiến người ta chẳng thể nào rời bỏ bạn.
Người phụ nữ sống tự lập, tự tôn và biết yêu thương bản thân mới có thể phát ra ánh hào quang thanh cao. Phụ nữ thời đại mới tự tạo nên cuộc sống tốt đẹp cho chính bản thân mình. Hạnh phúc không do người khác đem lại, mà do bạn giành được từ sự kiên cường và nỗ lực của chính mình.
Khi phụ nữ có thể độc lập về kinh tế, yêu cầu của cô ấy đối với người đàn ông toàn diện hơn hẳn. Đây là quá trình phát triển tuần tự, và dù rời xa bất cứ người đàn ông nào, cô ấy cũng có thể sống cực kỳ tử tế, tốt đẹp.
Quan niệm tốt nhất về tình yêu chính là: “Có tình yêu thì tốt, không có tình yêu cũng chẳng chết được!”

“Tôi làm rất nhiều chuyện người khác không thể hiểu thấu, cũng không coi trọng, chẳng phải do tôi ngốc, mà là tôi không muốn sau này phải hối hận. Cuộc đời mỗi người vốn chẳng có đường lùi, góc độ nhìn nhận vấn đề của mỗi người lại khác nhau, đừng nên áp đặt suy nghĩ, ý muốn của mình lên người khác.”

“Mỗi người trong chúng ta đều là một cá thể đơn lẻ, chúng ta có tính cách, sở thích và sự yêu ghét riêng. Chúng ta sống cô độc một mình lâu như vậy, rất nhiều thứ đều đã trở thành thói quen. Chúng ta đi tìm một nửa còn lại chỉ vì hy vọng họ có thể khiến chúng ta trở nên tốt đẹp hơn, chứ tuyệt đối không phải để sống tạm bợ cho qua.”

“Dù bạn có tệ tới đâu, trên thế giới này bạn vẫn là duy nhất. Rồi sẽ có người biết yêu thương bạn, không muốn nhìn thấy bạn chịu uất ức, chẳng nỡ khiến bạn phải cau mày, càng không để bạn phải rơi nước mắt.”

“Là con gái nếu cảm thấy bản thân mình yếu đuối, trước tiên đừng tìm nơi dựa dẫm mà phải học cách để bản thân mạnh mẽ hơn đã. Khi lòng đủ kiên định, đủ khí chất tự khắc sẽ hạnh phúc.”