Phòng Truyền Thông Hàng Không – Hiro Arikawa

“Phòng truyền thông hàng không” là câu chuyện về Inaba và Sorai, hai nạn nhân của thảm họa kép, động đất sóng thần gây ra năm 2011 tại Nhật Bản. Giây phút định mệnh khi đồng hồ chạy từng giây, chỉ còn ít thời gian nữa sẽ xảy ra thảm họa kép. Lúc đó Inaba lẫn Sorai đều vui vẻ và hạnh phúc với cuộc sống, đều đang nỗ lực làm việc dù đang rất cách xa nhau, bởi chỉ ngày mai thôi họ sẽ gặp lại được nhau sau bao tháng ngày. Nhưng thảm họa ập đến và nó đã khiến cuộc hẹn hoãn lại một thời gian rất dài, rất dài. Tưởng như là khoảng cách giữa 2 thế giới.

“Để chạm tới giấc mơ, bạn phải vượt qua nỗi sợ hãi của chính bản thân mình.”

Review (2)

Mình có thói quen đọc random một cuốn sách theo tâm trạng. Vì dạo này tâm trạng đang không được tốt nên chọn cuốn bìa màu xanh để xoa dịu tâm hồn. Mình luôn tin vậy. Cuốn này mình mua ở hội sách xả kho, thấy review 9/10 lận.

Phòng Truyền Thông Hàng Không là câu chuyện cảm động về Sorai – một chàng thanh niên có ước mơ cháy bỏng là được lái chiếc phi cơ chiến đấu Blue Impulse. Đối với những phi công trẻ tuổi mới bước những bước đầu tiên trong vai trò phi công chiến đấu cơ, đó vẫn là mục tiêu xa vời. nam năm sau đó – mùa xuân năm hai mươi tám tuổi, cậu đã thuận buồm xuôi gió tiến tiến dần lên cấp bậc Trung úy.

Con đường đáng lẽ bằng phẳng đột ngột bị gián đoạn. Sorai bị một chiếc xe tải cỡ lớn đâm trúng. Một nạn nhân thương nặng, tám người thương nhẹ. Điều đau đớn nhất cậu chính là người thương nặng nhật.

Mặc dù sau quá trình trị liệu, chân phải của cậu có thể đi lại được bình thường nhưng múc độ phục hồi đó là hoàn toàn ko đủ. Rốt cuộc, cậu bị tước bằng phi công và bị chuyển đến Phòng Truyền Thông thuộc Lực lượng Phòng vệ Trên không. Ước mơ lái chiếu Blue Impulse của cậu đành gác lại.

Ở đây cậu gặp cô phóng viên Rika – một cô gái cá tính đem đến làn gió mới cho Phòng Truyền Thông. Dường như mọi công việc bị xáo trộn lên nhưng chính cô là người kết nối mọi người trong không gian làm việc khô cứng và đôi khi mọi người chưa hoàn toàn hiểu nhau.

Phòng truyền thông hàng không không chỉ là câu chuyện tình cảm đơn thuần giữa Sorai và cô phóng viên Rika, là câu chuyện vượt qua số phận để đạt được ước mơ quay lại bầu trời của Sorai mà còn khắc họa rõ nét nỗi đau về trận động đất ngày 11/3/2017 mà người dân Nhật bản phải hứng chịu. Đó chính là ngày toàn bộ đất nước Nhật bản rơi vào tình trạng tồi tệ nhất từ sau chiến tranh thế giới thứ II.

Theo mình đây là một chủ đề khá khó khai thác như Hiro Arikawa làm mình ngạc nhiên khi ông thực sự thành công với giọng văn không hề khô cứng. Phần nào mình và các bạn cũng sẽ hiểu được tính chất công việc của những người lính dũng cảm ngày đêm canh giữ vùng trời quốc gia. Một tác phẩm rất cảm động. Đọc xong cũng yêu đời hơn chút chút. Chắc mình khó tính nên chỉ cho 8/10

– Trang Mai

“Không nỗ lực, không cố gắng mà muốn người khác hiểu. Đó là ích kỷ”

Đây là lần đầu mình đọc sách của Hiro Arikawa. Được biết sách đã bán được 230000 bản ở Nhật lận nên cũng mua về đọc thử. Nghe nói còn được chuyển thể thành phim và rất thành công nữa. Hôm nay đẹp trời nên quyết tâm ngoi lên review cho các bạn yêu thích văn học Nhật Bản.

Sorai vốn là một phi công máy bay chiến đấu. Ước mơ từ ngày nhỏ của anh là được lái chiếc Blue Impulse. Nhưng khi đã gần chạm đến ước mơ, tai nạn giao thông đã cướp đi khả năng quay lại với bầu trời của anh.

Inaba là một đạo diễn chương trình truyền hình. Thái độ làm việc không tốt, thường xuyên gây rắc rối vì cách làm việc của cô đã khiến ước mơ trở thành phóng viên tin tức của cô tan vỡ. Inaba đến với phòng Quan hệ công chúng, mang theo khát khao quay lại làm phóng viên tin tức với hàng tấn tin sốt dẻo. Rồi, dần dần, cô nhận ra, bản thân mình tự bao giờ đã gắn kết với những con người ở phòng Quan hệ công chúng ấy. Những câu chuyện giấu kín chẳng nói với ai, cô giúp họ tháo gỡ, cũng là tháo gỡ nút thắt trong chính con người mình. Là không nên ích kỉ, là hãy mạnh mẽ, là đừng để bất kỳ ai coi thường vì mình chỉ là phụ nữ. Là nên hiểu, và cảm thông cho người mình yêu thương. Và mỉm cười với họ mỗi buổi sáng, để ngày mai sẽ không là hối hận.

Cô cũng chính là người tiếp thêm nghị lực cho Sorai. Giúp anh nhìn nhận mọi vấn đề trong cuộc sống tích cực hơn. Hai người kề vai sát cánh cùng nhau trở thành những con người sông khác, sống tích hực hơn và hoàn thiện hơn.

Một điểm nữa, dù chỉ là một phần của cuốn sách, nhưng phần nào nó cũng mang đến cái khốc liệt của Đại địa chấn 11/3 năm ấy. Những vết thương để lại, những câu chuyện không kể, cứ hiện lên, nhắc nhở về một quá khứ khiến ta mạnh mẽ.

Đọc xong thấy bâng khuâng mất mấy ngày vì những điều hạnh phúc hóa ra lại là những thứ giản dị trong cuộc sống hằng ngày. Nếu bạn đang tìm một cuốn sách có chút mới mẻ, một câu chuyện tình cảm nhẹ nhàng thì mình nghĩ đây là cuốn sách dành cho bạn.

‎- Vũ Thị Hồng Nhung