Thế Giới Hiện Đại Con Người Cô Đơn – Hiên

Lần cập nhật gần nhất December 16th, 2019 – 01:45 pm

Thế giới này hiện đại như vậy. Để chúng ta hiểu rằng, làm người lớn hoá ra cũng không có gì vui. Để tuổi già có thể dạy dỗ con cháu, dù có thể cũng như chúng ta khi xưa, chưa bao giờ hiểu cho cha cho mẹ.

Review (2)

Có một công việc ổn định, xách xe ra ngoài từ sáng cho đến tối muộn, về nhà trong cơn mê man mỏi mệt, tuổi trẻ của tôi đã bao lần chật vật vì lạc hướng. Dù tôi nghĩ rằng sự ổn định là an toàn nhưng thật bất ổn, nó làm tôi không được sống là chính mình. Để rồi một ngày, tôi lặng lại trước “Thế giới hiện, đại, con người cô đơn”, tôi nhận ra một người đang vẽ ra chính tôi năm tháng này, đó là Hiên.

Sự hiện đại khiến chúng ta quên mất điều gì mới là quan trọng. Vì cuộc sống mệt mỏi, chúng ta chạy theo vật chất mà hy sinh tình cảm, để một ngày chợt nhận ra đã quá muộn màng…

Tôi chợt giật mình vì sự thay đổi của Hiên xuất hiện ngay trong cách cô bày tỏ quan điểm của mình trên chương văn. Không còn là Hiên mộng mơ để đời nên thơ, hay ủy mị thiết tha nơi tình yêu tan vỡ, “Thế giới hiện, đại, con người cô đơn” như bước ngoặt trong sự trưởng thành của cô. Chất văn của Hiên vẫn ở đấy, vương vấn đôi nét buồn, nhưng sắc mạnh hơn, cuốn sách ra đời vào những ngày Hiên nhận ra tình yêu không phải là tất cả. Có những điều quan trọng hơn mà hiện tại chúng ta cần trân trọng.

Nếu như có một kế hoạch nào đó mặc định trong cuộc đời của Hiên, thì đã không có sự ngông cuồng, nổi loạn, sự mạnh mẽ, khát khao và dám thay đổi. “Chúng ta khi bước ra đời, tự chống chọi, tự sinh, tự sát, ai rồi cũng sẽ gặp phải những ngày như vậy. Những ngày cảm thấy sự hiện đại là vô nghĩa. Vật chất là tầm thường nếu nó chẳng cứu vớt được những điều quan trọng. Danh vọng, địa vị chỉ là sáo rỗng nếu thực sự cuộc sống bên trong chúng ta chẳng hào nhoáng đến vậy”.

Đi qua những năm tháng tuổi trẻ có Hiên chiêm nghiệm nhiều điều, “Thế giới hiện, đại, con người cô đơn”, họ đánh mất những người thấu hiểu mình, những bình yên vô giá chẳng đổi lấy được bằng tiền, những sai lầm của cá nhân, loại mà bây giờ chỉ có thể hạn chế chứ không thể thay đổi.

Để rồi chúng ta chợt nhận ra cuộc sống này như một dòng chảy. Chỉ cần mỗi người chúng ta nhận thức được đúng đắn, được tốt xấu thì nhất định thế giới này không chỉ hiện đại mà còn tử tế. Và khi đó, hy vọng con người sẽ bớt đi sự cô đơn. “Thế giới hiện, đại, con người cô đơn” như một lời tâm tình, an ủi tâm hồn, lời động viên chân thành nhất mà Hiên dành cho những ai đang chênh vênh ở ngưỡng cửa trưởng thành của mình.

– Thảo Bùi

[Thế giới hiện đại, con người cô đơn]

Rồi sẽ tới một khoảnh khắc trong đời. Bạn ngồi giữa nhà hàng sang trọng, ăn một đĩa salad đắt tiền, uống một ly rượu lâu năm. Nhưng trái tim thì hoàn toàn trống rỗng.

Không như lần đầu tiên, khi chúng ta được thưởng thức. Mọi thứ đều không còn ngon miệng và hào hứng như lúc ban đầu.

Chúng ta khao khát một bữa cơm chiều với tiếng mắng của mẹ, lời càm ràm của bố. Chúng ta thèm một bát canh cua với cà. Và chúng ta thèm những buổi trưa hè mất điện. Hơn là phòng điều hoà tiện nghi, hơn là âm thanh lịch lãm và những lời sáo rỗng của đối tác, đồng nghiệp.

Tất cả chúng ta, khi bước ra đời, tự chống chọi, tự sinh, tự sát. Ai rồi cũng sẽ găp phải những ngày như vậy.

Những ngày cảm thấy sự hiện đại là vô nghĩa.

Điện thoại nhiều chức năng như vậy. Nhưng cũng là vô dụng nếu không có tin nhắn của người ta thương.
Vật chất là tầm thường, nếu nó chẳng cứu vớt được những điều quan trọng.
Danh vọng, địa vị chỉ là sáo rỗng, nếu thực sự cuộc sống bên trong chúng ta chẳng hào nhoáng đến vậy.

Sự hiện đại khiến con người ta không thể giao tiếp với nhau một cách bình thường, thẳng thắn. Yêu nhau sâu đậm, tưởng chết đi sống lại nhưng kết thúc cũng chỉ bằng một tin nhắn chia tay. Chặn Facebook, tắt điện thoại là chẳng biết nhau ở đâu.

Sự hiện đại khiến con người ta huỷ hoại môi trường mình đang sống. Ai đã từng thấy vui vẻ khi người ta sản xuất ra những đồ dùng mang về tiện lợi, không còn phải bát đĩa đem theo mỗi lần mua đồ. Rồi cũng chính ai bây giờ sống trong một môi trường mà mức độ ô nhiễm đáng báo động? Còn ai ngoài chính chúng ta?

Sự hiện đại khiến chúng ta quên mất điều gì mới là quan trọng. Vì cuộc sống mệt mỏi, chúng ta chạy theo vật chất, mà hy sinh tình cảm. Để rồi một ngày nào đó, nhận ra thì đã là muộn màng.

Thế giới càng hiện đại, con người càng cô đơn.
Vì chúng ta đánh mất những người thấu hiểu mình, những bình yên vô giá chẳng đổi lấy được bằng tiền, những sai lầm của cả nhân loại mà bây giờ chỉ có thể hạn chế chứ không thể thay đổi.

Nhưng tôi cũng cảm ơn. Vì bản thân đã trải qua những năm tháng hiện đại như vậy. Mới thấu hiểu và trân quý những điều đáng giá bên cạnh. Mới biết nhẹ nhàng và yêu thương gia đình. Mới biết xót xa khi sử dụng chiếc cốc nhựa hay túi nilon.

Thế giới này hiện đại như vậy. Để chúng ta hiểu rằng, làm người lớn hoá ra cũng không có gì vui. Để tuổi già có thể dạy dỗ con cháu, dù có thể cũng như chúng ta khi xưa, chưa bao giờ hiểu cho cha cho mẹ.

Nhưng cuộc sống là một dòng chảy. Chỉ cần mỗi con người chúng ta đều nhận thức được đúng đắn, được tốt xấu, thì nhất định, thế giới này sẽ không chỉ hiện đại mà còn tử tế. Và khi đó, hy vọng, con người sẽ bớt đi sự cô đơn…

– Hiên.

Trích dẫn

“Ông trời không cho không ai cái gì cả, cũng không lấy đi mất của ai điều gì. Nếu một ngày mọi thứ xung quanh bạn khó khăn quá, đừng lo lắng nhiều. Một ngày mưa tuôn không có nghĩa cả cuộc đời đổ lệ. Cầu vồng sẽ xuất hiện sau cơn mưa và dưới những tia nắng. Khó khăn hôm nay là để bình an ngày mai xuất hiện.”

“Ngày hôm nay, chúng ta còn trẻ, chúng ta có thể dễ dàng mất đi một chút niềm tin vào cuộc đời vì chuyện của người khác. Nhưng hãy nhớ, cuộc đời mình phụ thuộc vào bản thân mình. Rồi sẽ đến lúc, thay vì ngồi buồn thương cho chuyện người khác, bạn nhận ra mình nên làm gì để tránh cho bản thân những chuyện đáng tiếc như vậy thì hơn.”

“Suy cho cùng, nếu không thể kìm hãm được những cảm xúc tiêu cực, ganh ghét, đố kị, tính toán từ trong chính bản thân mình thì tốt nhất đừng nhìn vào cuộc sống của bất cứ ai cả. Hãy TẬP TRUNG VÀO ĐỜI MÌNH THÔI.”

“Một quý cô sẽ không buồn vì người không cần mình quá lâu. Tất cả đều có mức độ. Khóc lóc vài ba hôm đủ để bản thân thấy thoải mái, hãy nhanh chóng thoát ra và trở lại kiêu hãnh, xinh đẹp. Cuộc sống còn nhiều điều để tận hưởng, đừng để bản thân chìm trong nỗi buồn.”

“Mọi khó khăn đều có nhiệm vụ của nó. Hơn hết, bạn phải tin rằng bản thân mình thực sự không hề vô dụng.”

“Nếu mệt quá, hãy khóc.
Nếu không muốn làm, thì dừng lại.
Nếu thấy không vui, hãy từ chối.
Đừng giấu đi những suy nghĩ thật lòng của mình. Ngay cả khi bạn nói ra còn có người không hiểu thì bạn nghĩ cứ giấu kín, người ta sẽ hiểu và biết điều với bạn hay sao?”

“Nếu một ngày bạn cảm thấy bế tắc, mệt mỏi hay cần thay đổi, hãy thử thay đổi phong cách của mình. Thay chiếc váy dài thướt tha bằng áo phông, quần short và giày thể thao năng động. Có thể, bạn sẽ thấy mình thật khác, vui tươi hơn, trẻ trung hơn. Tinh thần mới mẻ sẽ đưa đến những cảm hứng xinh tươi hơn cho cuộc đời bạn.”

“Cuộc đời chỉ đưa ra bài toán, còn cách giải là ở chúng ta. Chỉ trừ khi ta không muốn tìm cách, chứ bài toán nào cũng có đáp án hết.
Dù có thể sẽ hơi khó khăn, sẽ hơi mệt mỏi, sẽ hơi hoảng loạn. Nhưng không sao cả.
Sau tất cả những điều đó, chúng ta học được cách trưởng thành…”