Thế Giới Sẽ Chẳng Có Gì Thay Đổi Kể Cả Khi Bạn Khóc – Park Joon

Lần cập nhật gần nhất October 29th, 2020 – 09:12 am

Sống trên đời, có nhiều lần ta phải đối diện với những việc khó khăn đến mức khó lòng chịu đựng nổi. Có những lúc đau đớn vì bị đối xử bất công, oan ức, cũng có lúc sợ hãi đến run người vì những lỗi sai của chính mình. Vậy nhưng, tác giả cho rằng dù trái tim có nặng nề, sắc bén đến đâu thì đối diện với thời gian, ai rồi cũng sẽ chấp nhận buông bỏ những vết thương sâu. Cuộc sống cũng giống như quần áo, mặc lâu rồi cũng sẽ phai màu.

Chỉ với những câu từ đơn giản, Park Joon sẽ mang đến những cảm xúc chân thật nhất, đánh thức những rung cảm dù là nhỏ bé nhất trong trái tim người đọc. Để ta thấy mình không còn cô đơn giữa cuộc sống xô bồ, hối hả của hiện tại, để ta thấy hạnh phúc luôn hiện hữu xung quanh, giúp chúng ta mạnh mẽ hơn, kiên cường hơn để vượt qua bão giông của cuộc đời.

Trích dẫn Thế giới sẽ chẳng có gì thay đổi kể cả khi bạn khóc

“Với tôi, cô độc và cô đơn là hai trạng thái cảm xúc khác nhau. Cô đơn là cảm xúc xuất hiện trong mối quan hệ với người khác, ví dụ cảm xúc khi người khác không hiểu được mình chính là cô đơn. Ngược lại, cô độc có lẽ là cảm giác xuất hiện trong mối quan hệ của chính mình với bản thân mình. Ta sẽ cô độc khi ta không hiểu nổi chính mình. Khi gặp ai đó có thể ta sẽ không cảm thấy cô đơn nữa, nhưng không vì thế mà nỗi cô độc biến mất. Ta phải gặp được chính ta, thì có lẽ khi đó cô độc mới rời bỏ. Thế rồi chẳng được mấy chốc cô độc lại trở về.”

“Trong cuộc sống, nhiều lúc những vấn đề khiến ta mệt mỏi nhất lại xuất phát từ mối quan hệ giữa con người với con người. Có những vấn đề nảy sinh từ các mối quan hệ gia đình, bạn bè hay cuộc sống công sở, nhưng điều khiến trái tim ta nhức nhối nhất chính là vấn đề nảy sinh từ mối quan hệ yêu đương.”

“Lời nói sinh ra ở miệng người này, và chết đi ở đôi tai người khác. Nhưng có những lời không chết mà đi vào lòng người và sống mãi.

Phần lớn mỗi người đều giữ lại trong lòng mình ít nhiều những lời nói khác nhau. Có những lời nói khiến ta lo sợ, có những lời khiến ta vui mừng, lại có những lời nhắc lại vẫn khiến ta đau như ngày đầu tiên, có những lời để lại trong lòng muôn vàn cảm xúc nao nao khó tả…”

“Có khi điều tôi nhung nhớ nhất không phải người tôi đã từng yêu trong quá khứ, mà chính là hình ảnh bản thân mình khi ấy, dành trọn vẹn trái tim tha thiết yêu một người.”

“Mối quan hệ giữa người với người không tự nhiên một ngày bất ngờ đổ vỡ, mà rất nhiều trường hợp nứt vỡ bắt nguồn từ những điều vụn vặt khiến ta không hài lòng về nhau. Điều đáng tiếc nhất là thông thường chúng ta lại không coi trọng những điều đó và dễ dàng cho qua.

Khi mối quan hệ còn đang tốt đẹp, tôi không quá để ý đến việc liệu người đó có nghĩ đến mình nhiều không, hay mình có nghĩ đến người đó nhiều không. Lúc đó tôi nghĩ rằng nếu một người còn thiếu sót thì người còn lại bù đắp là đủ.

Phải đến khi mối quan hệ kết thúc rồi ta mới hình dung ra được tình cảm đã từng dành cho nhau lớn lao hay bé nhỏ đến đâu, ấm áp hay lạnh lẽo như thế nào. Đến lúc đó ta mới bị những cảm xúc như nỗi buồn hay sự hối hận giày vò. Nhất là khi mối quan hệ kết thúc lúc cả hai không hề mong muốn, nỗi đau sẽ lớn đến mức khiến ta hối hận vì đã sinh ra trong kiếp người.”

“Đừng chỉ vì ai đó trông mạnh mẽ, không có nghĩa là tất cả mọi thứ đều ổn. Ngay cả những người mạnh mẽ nhất cũng cần một người bạn để dựa vào vai mà khóc.”

“Dù trái tim có nặng nề, sắc bén đến đâu thì đối diện với thời gian, ai rồi cũng sẽ chấp nhận buông bỏ những vết thương sâu. Cuộc sống cũng như quần áo, mặc lâu rồi cũng sẽ phai màu.”

“Chết rồi sẽ chẳng còn đau, chẳng còn buồn, chẳng còn đơn côi. Cũng không còn tươi cười, không còn nóng giận. Nhưng tôi sẽ chết một cách dũng cảm. Nếu chết rồi mà còn được đầu thai vào kiếp sau, tôi muốn được sinh ra làm một người đàn ông khỏe mạnh. Sinh ra rồi, đến năm hai mươi lăm tuổi, tôi muốn hẹn hò với một cô gái hai mươi hai hay hai mươi ba tuổi. Tôi sẽ không run rẩy lập cập, sẽ đường hoàng mà yêu đương. Thế nhưng đầu thai rồi biết đâu lại lọt vào một thế gian nơi có một tên lãnh đạo độc tài ngu xuẩn, biết đâu còn có cả chiến tranh. Nếu vậy thì thôi tôi sẽ từ bỏ ý định đầu thai.”

“Mẹ gửi cải thảo lên trước rồi.

Qua mùa đông con về nhà nhé.

Mẹ chẳng có gì cho con

nhưng con về rồi, mẹ sẽ ôm con một cái thật chặt.”