Tớ Thích Cậu Hơn Cả Harvard – Lan Rùa

Tớ thích cậu hơn cả Harvard đã phản ánh một sự thật rằng người bạn yêu năm 17 tuổi chưa chắc đã là người đi cùng bạn đến suốt cuộc đời. Tuy nhiên, nếu là duyên phận đã an bài, thì có cách xa nhau nửa vòng trái đất thì cũng sẽ gặp lại.

Chúng ta nhận ra rằng không có mối quan hệ nào là tồn tại mãi mãi cả, kể cả đã kết hôn rồi thì cũng có thể “đường ai nấy đi”. Điều quan trọng là bạn hãy sống hết mình cho thực tại, hãy dũng cảm trao đi tình yêu và chắc chắn rằng bạn sẽ tìm được thứ bạn cần tìm.

Review Tớ thích cậu hơn cả Harvard (2)

– Một cuốn truyện thanh xuân đầy ngọt ngào nhưng cũng chẳng kém phần cay đắng –

Năm ấy, Khôi ngồi cùng bàn với Thu. Khôi thích Thu, nhưng Thu ngây thơ không nhận ra điều ấy. Nhưng rồi thời gian cũng trôi qua, Thu cũng cảm nhận được tình cảm mà Khôi dành cho mình. Vì thế, hai người tiến tới yêu nhau, nhưng việc học hành vẫn còn đó, nhưng cũng không ngăn cản được họ. Họ cùng đã đỗ vào Harvard, ngôi trường mơ ước của biết bao học sinh, gặp biết bao nhiêu người ngỏ lời thích mình, nhiều lúc hai người còn chẳng quan tâm. Ai sai ai đúng cứ mặc kệ, không một ai ngỏ lời. Thanh xuân của hai người, đã dành cho nhau, nhưng liệu, họ có thể cùng nhau sống chung dưới một mái nhà?

“Tớ thích cậu hơn cả Harvard” – một cuốn sách ngôn tình của Việt Nam, dưới đôi bàn tay của Lan Rùa, nữ hoàng ngôn tình Việt Nam, nói về quãng thời gian thanh xuân tươi đẹp của tuổi trẻ, mối tình đầu nhút nhát của mình ngày ấy giờ cũng đã bên cạnh ai đó mà mình không ngờ tới,… đã để lại không ít ấn tượng trong lòng độc giả.

Cả Khôi và Thu, cả hai đều có sự khác biệt giữa hoàn cảnh, sự đối lập này liệu có cho phép họ vững bước trên con đường tình yêu kia không? Những vấn đề nhỏ nhặt như vậy qua tay của Lan Rùa đều đã trở nên dễ như trở bàn tay. Sự đối lập hoàn cảnh trong tình yêu, hay tuổi tác đi chăng nữa, thật sự chẳng quan trọng chút nào. Chỉ cần hai trái tim mãi thuộc về nhau, thì việc gì cũng trở thành cỏn con hết.

Dưới lời kể ngây ngô, dễ thương của nữ chính Thu, tất cả mọi thứ đều trở nên rất ngộ nghĩnh và nhí nhảnh. Từ lời nói cho đến những cử chỉ hành động được Thu kể lại trong niềm vui ấm áp. Rồi có cả chuyện tình “gà bông” của Thu và Khôi nữa. Đôi lúc, giọng văn ấy bỗng trở nên rất hài hước, đôi lúc cũng rất tình cảm, đôi lúc cũng rất buồn tủi. Từng cảm giác một, người đọc hoàn toàn có thể nhập tâm, “thả hồn” vào trong cuốn truyện, coi mình là một người bạn tri kỉ của Thu, từ đó, ta có thể lí giải được những cảm xúc ấy của Thu. Những tình huống khiến người ta “há hốc mồm” xảy ra cũng không ít. Những cuộc chạm trán nảy lửa giữa Thu và Chi, tình địch của mình, xảy ra đều rất gay cấn, chẳng khác nào một bộ phim hành động. Mặt khác, bằng giọng văn ngọt ngào, dễ thương ấy khi nói đến những lời nói ngọt hơn đường của Khôi nghe sao mà cưng như vậy chứ! Khiến người ta ghen tị chết mất với thứ tình yêu của Khôi dành cho Thu mất thôi. Thế mà cứ tưởng như tình yêu ấy sẽ trôi chảy mãi cơ, ai ngờ có nhiều biến cố muốn chia rẽ họ như thế chứ!

Những tình tiết ấy được Lan Rùa sắp xếp một cách rất hợp lí. Đôi lúc có chỗ gây bất ngờ không thể lường trước được điều này. Truyện rất có tố chất gây sốc tới độc giả. Những gian khổ, trắc trở trong tình yêu của Khôi và Thu cũng được Lan Rùa miêu tả một cách rất khổ tâm, chi tiết, khiến độc giả cũng cảm thấy xót thương và tiếc nuối theo.

Truyện truyền đạt được rất nhiều cảm xúc tới mọi người. Một mối tình thanh xuân của tuổi trẻ tưởng như chẳng có gì hay ho lại trở nên thật đẹp đẽ theo một màu sắc riêng, không giống như bất cứ tình yêu nào khác. Những rung động ngọt ngào, những cảm xúc giản đơn, những khoảnh khắc tuổi trẻ đáng mến ấy, suy cho cùng ai cũng chỉ có một lần trong đời mà thôi. Thanh xuân trôi đi thật lặng lẽ, để lại biết bao kỉ niệm khó quên nhất đời người, khiến chúng ta chỉ muốn dừng lại ở tuổi đôi mươi mãi mãi, không muốn quên đi bóng hình ấy thêm một lần nào nữa…

– Ngọc Minh

Ai trong chúng ta cũng có một thời tuổi trẻ đầy mộng mơ và tươi đẹp. Cũng đã từng có một chàng trai bàn bên, một cô gái lớp kế, một người mà chúng ta dành tất cả sự vô tư, thuần khiết của mình để thương nhớ. Nhưng những rung động nhẹ nhàng, cảm xúc giản đơn, khoảnh khắc tình yêu tuổi trẻ ấy cũng chỉ có một lần trong đời mà thôi.

“TỚ THÍCH CẬU HƠN CẢ HARVARD”- Cuốn tiểu thuyết đánh dấu sự trở lại của nữ hàng ngôn tình Việt Nam – Lan Rùa. Nó chứa đựng những dư vị ngọt ngào của mối tình thanh xuân năm nào qua mối tình “gà bông” giữ Thu và Khôi.

Câu chuyện xoay quanh cô gái nhà nghèo với biệt danh “Tây Thu đậu phụ” mang trong mình ước mơ mãnh liệt là du học tại Harvard- đại học danh giá ở Mỹ. Ước mơ đó vẫn được cô nhen nhóm cho đến khi gặp Khôi- một chàng trai có cuộc sống mà bao người mong ước nhưng cậu lại mắc bệnh tự kỉ vì bị ám ảnh lúc nhỏ. Gia đình cậu không mấy hạnh phúc vì có một người ba hết sức đáng giận nhưng cậu lại có một người mẹ yêu thương mình hết lòng cùng hai đứa cháu nhỏ đáng yêu Sò, Hến. Hoàn cảnh khác biệt, tính cách đối lập ngỡ tưởng họ sẽ chẳng bao giờ trở thành điều gì đó trong cuộc sống của nhau. Họ dành cho nhau tuổi thanh xuân đáng quý, cùng nhau cố gắng cho ước mơ du học, bên nhau những năm tháng khó khăn nhất.

Họ đã trở thành một cặp đôi gà bông với tình yêu trong sáng dành hco nhau, cùng ôn thi, tiếp tục mơ ước được học tại Đại học Harvard.

“Theo phán đoán của Thu thì 99% là Khôi thích Thu rồi, phải không Khôi?”
Rối quá nên lời nói ra chẳng kịp đắn đo luôn. Giờ muốn nuốt lại cũng không kịp. Mặt Khôi hồng rừng rực nha, cậu ấy nhìn tớ hồi lâu, cái kiểu mờ ám lắm ý. Bạn mở nắp bút rồi tủm tỉm viết vào lòng bàn tay Thu.
“Không, 100%”

Mối tình tuổi học trò cứ chớm nở hồn nhiên như vậy. Nhưng cuộc sống không bao giờ chỉ toàn màu hồng. Khôi- chàng trai mà Thu thích hơn cả Harvard ấy lại ra đi mà không một lời tạm biệt.

“Khôi à!”
“Tại sao lại quyết định đi Mỹ? Tại sao lại đột ngột như vậy? Tại sao lại không cho tớ cơ hội giải thích?”
“Tớ ghét cậu lắm, biết không?”
“Tớ nhớ những lần cậu đèo tớ đi ship tào phớ, tớ ôm cậu từ phía sau. Cậu đạp xe phía trước, chăm chú nghe tớ luyên thuyên đủ thứ chuyện và mỗi khi xe đứng ở cửa nhà người ta, cậu lại lên cầm tay tớ lên thơm trộm trước khi chạy vào giap hàng.”
“Tớ nhớ mỗi buổi học luyện đề thi SAT, cậu hay nằm áp mặt xuống bàn nhìn tớ tủm tỉm cười. Cậu khi ấy thật đẹp trai, tớ khi ấy thật hay ngượng ngùng.”
“Tớ nhớ những lúc cậu nhắc tớ lên khỏi mặt đất…để hôn tớ. Ai kêu cậu cao quá làm chi? Người cao như cậu, nếu không muốn cúi xuống hôn tớ thì chỉ còn cách bế tớ lên thôi. Cảm giác lơ lửng giữa hai chân không chạm đất đó… và cả cậu nữa… đến giờ… tớ vẫn nhớ!!!”

Cách nhau nửa vòng Trái Đất, liệu rằng sự xa cách ấy có khiến hai con người yêu nhau phải xa mãi mãi, liệu rằng những biến cố gia đình có làm cô bé gục ngã, liệu rằng những sóng gió cứ đổ ập có làm Thu từ bỏ ước mơ thuở nhỏ của mình, liệu cuộc sống có còn “định mệnh” để Thu và Khôi gặp nhau một lần nữa?

Truyện truyền đạt được rất nhiều cảm xúc tới mọi người. Một mối tình thanh xuân của tuổi trẻ tưởng như chẳng có gì hay ho lại trở nên đẹp đẽ mang một màu sắc riêng, không giống bất cứ tình yêu nào khác. Những rung động ngọt ngào, cảm xúc giản đơn, khoảnh khắc tuổi trẻ đáng mến ấy, suy cho cùng ai cũng chỉ có một lần trong đời mà thôi. Thanh xuân trôi đi thật lặng lẽ, để lại biết bao kỉ niệm khó quên nhất đời người, khiến chúng ta chỉ muốn dừng lại ở độ tuổi đôi mươi mãi mãi, không muốn quên đi bóng hình ấy thêm một lần nào nữa…

Hãy đọc nó để tìm ra tìm ra câu trả lời cho chính mình nhé!!! Đảm bảo bạn đọc xong cuốn tiểu thuyết này bạn sẽ muốn đọc lại một lần nữa đấy.

– Nguyễn Ngọc Thư