Tôi Đã Bắt Tình Yêu Lộ Mặt – Oopsy

Lần cập nhật gần nhất October 26th, 2020 – 09:42 am

Khi có một tình yêu, tình yêu đấy thật sự hoàn thiện. Sẽ không có một người yêu nào thấy người mình yêu là khiếm khuyết, bởi vì đấy là phần bù khuyết của mình. Nhưng khi bắt đầu đã thấy khiếm khuyết thì tình yêu bắt đầu biến mất, hoặc là vốn sẵn không có tình yêu đấy bao giờ. Mỗi người lớn lên đều có một lễ trưởng thành, được đánh dấu bằng việc hoàn tất một tình yêu. Tình yêu là giải pháp, để qua một người yêu, chúng ta vượt qua các vấn đề của bản thân, tìm lại mình thật sự.

Tại sao tình yêu ban đầu là hạnh phúc, nhưng ngay khi có được nhau, là lúc những niềm vui phai màu? Bởi vì không hiểu rõ bản chất của tình yêu, ta chỉ có những ảo tưởng và sai lầm. Bởi vì không dám đối mặt với những tổn thương, chúng ta mãi sống trong giêng sâu đau khổ, và không bao giờ có tự tin đích thực. Làm sao để chống lại những sự hủy hoại của tình yêu, làm sao để biến tình yêu thành một giải pháp?

Review Tôi đã bắt tình yêu lộ mặt (2)

NHỮNG TÌNH CẢM ÔM GIỮ TRONG LÒNG VÀ VƯỚNG MẮC TRONG ĐỜI, SẼ LÀM VẾT THƯƠNG CÀNG THÊM ĐAU

Chẳng ngờ khi yêu là tìm một cái hố chỗ trút tổn thương thế này đây

1. Khi yêu, chúng ta không muốn người mình yêu cười với một ai khác, nghe điều ai khác nói ngoài mình. Cho nên, điều đáng sợ nhất là khi chúng ta nói, người ta yêu không đáp lại. Họ có thể nhắm mắt lại, bịt tai, không nhìn ta. Đấy là một cảm giác đáng sợ cực kì. Nếu chúng ta nhắn tin, mà thấy họ seen nhưng không trả lời thì đấy là một chuyện cực kì kinh khủng. Và chúng ta sẽ dằn vặt chuyện đấy cho bằng được

2. Thực ra người ta cứ nói khi yêu người ta thích nhìn vào mắt nhau. Thực ra không phải, người ta thường tránh nhìn vào mắt người mình yêu. Không phải do nỗi sợ, mà nhìn vào mắt nhau là nhìn sâu vào tâm khảm của đối phương, chỉ có đầy gánh nặng thôi. Chẳng ai muốn chất thêm bất cứ gánh nặng nào phải không. Ai khi yêu cũng chỉ mong có được cảm giác lãng mạn, như ôm sau lưng, nói thì thầm vào tai

3. Khi yêu hóa ra chúng ta rất ít khi cười với nhau. Chúng ta cười với nhau khi chúng ta tin tưởng rằng đối phương không phản bội mình

4. Khi yêu, tất cả mọi địa điểm đều có thể biến thành không gian riêng tư. Chúng ta có thể ngồi ở đó với nhau, nói lời yêu đương nhau. Và chúng ta rất khó chịu khi có ai đó phá vỡ không gian riêng tư này. Chỉ cần có một ai đó ngồi bên cạnh nhìn nhìn chúng ta thôi là đã thấy ghét rồi

5. Một người yêu nhiều chứng tỏ họ có rất nhiều tổn thương trong lòng. Họ tìm đến tình yêu để truy cầu chút adrenaline chảy trong xương sống qua những nụ hôn. Họ cần cảm giác được thỏa mãn, nghe những lời nói lọt tai và những cử chỉ âu yếm. Bởi vì lúc ấy những nỗi đau trong quá khứ, những tổn thương họ gặp phải trong cuộc sống được có một nơi nào đấy để trút. Tổn thương và yêu thương đôi khi là một, xét theo một nghĩa nào đó là như thế. Tất nhiên ở cao hơn lại khác. Có điều, người ta tìm thấy người mình yêu, đơn giản là tìm thấy một nơi thích hợp để trút những tổn thương của mình. Nói đúng hơn, tình yêu là cái hố để trút tổn thương. Sự thực phũ phàng quá, phải không?

6. Càng cãi nhau, càng dằn vặt nhau, sẽ càng khó bỏ nhau. Người ta tha hồ trút tổn thương vào, đến một mức, việc mắng chửi người yêu là một trò giải trí. Và họ nghiện cảm giác được trút giận rồi được xoa dịu, làm lành. Nhưng đôi hay cãi nhau, gây sự với nhau chính ra lại khó bỏ nhau

7. Khổ sở nhất trong đời chúng ta, và trong tình yêu đấy là, không ai dám đối mặt với tổn thương. Thà chúng ta trải qua tổn thương với đầy những vết xước dằn vặt, giấu nhẹm nó, còn hơn là đối mặt với nó

Vì thế, muốn băng qua tổn thương của chính mình và trong tình yêu, điều quan trọng không phải ngồi ru rú một góc, khóc cạn nước mắt

Điều cần thiết hơn cả là đánh thức sự yêu thương và tự tin đích thực trong mình, chữa lành những tổn thương sâu kín

Đến lúc ấy, bạn có thể yêu cũng được, không yêu cũng được

Điều quan trọng hơn cả là bạn sẽ tự tại, an nhiên, vững mạnh tỏa sáng!

Vài điều rút ra từ cuốn TÔI ĐÃ BẮT TÌNH YÊU LỘ MẶT – OOPSY

– Thanh Tâm

KIỂU TÌNH YÊU LÍ TRÍ LÀ NHƯ THẾ NÀO?

Tôi yêu anh ý hai năm rồi. Luôn luôn lo sợ anh có người con gái khác. Bởi vì anh nổi bật quá, tôi thì mờ nhạt.

Thế nhưng mà hóa ra tôi có mang cái xu hướng “phản bội” rất lớn, cho nên mới lo sợ người kia phản bội mình.

Vì sao tôi phát hiện ra điều đó? Tôi đã rất vui vẻ khi nhận quà sinh nhật từ một cậu bạn cùng lớp, cũng e thẹn không kém khi một bạn nam khác khen xinh, sao nữa, tôi thường cố gắng ăn vận thật đẹp khi đến các buổi tiệc có nhiều con trai.

Trong khi chưa bao giờ anh ấy làm điều gì khiến tôi lo lắng cả, cái gì tốt đẹp nhất cũng đều dành cho tôi.

Cho đến lúc tôi nhận ra: Uể! Mình là kiểu con gái gì vậy? Chung thủy là cả tấm lòng này chỉ có một người thôi chứ?

Có thể ai đó nói tôi cổ hủ, nhưng tôi mặc kệ! Nhất định phải trở thành người như thế! Có vậy mới có mặt mũi đòi anh cũng như vậy với tôi chứ! (E hèm, quả thật là có chút tính toán đó)

Để bắt đầu kế hoạch này, đã đi tìm đọc sách… tâm lý. Hâm ghê nhỉ! Nhưng tôi cho rằng đó là lý trí, khi tìm cách hiểu hơn về tình yêu thay vì hưởng thụ và đòi hỏi nó một cách mù quáng

May mắn là tìm được cuốn sách ưng ý ~~~

Đó là cuốn sách đầu tiên hướng dẫn cách làm các trò bựa với người yêu mình! Mới đầu tôi nghi ngờ lắm, nhưng thật ra xu hướng trị liệu tâm lý cho các cặp đôi đã tồn tại từ rất lâu trong ngành tâm lí trị liệu trên thế giới rồi mà. Cho nên mới lấy can đảm để thử… Rồi nhận ra những điều khác…

Ngày thứ nhất:

Mặc áo rách và để người yêu nhìn thấy, nói là tự nhiên muốn mặc thế!
Không phải áo rách sành điệu đâu, là chiếc áo có vết rách lởm chởm như bị vướng vào cành cây ấy…

Anh đến đón tôi, nhìn thấy vết rách, im lặng một tí rồi hỏi han: “Sao áo em rách thế này?” Tôi trả lời thích mặc thế. Anh cười xong lẳng lặng đèo tôi đi ăn, trên đường đi chỉ ngoái lại nói đúng một câu: “Em có lạnh không?”

Ahhhh tan chảy tan chảy…

Ngồi sau xe tôi khóc hết nước mắt, nhớ ra vừa mới hôm qua đã cảm thấy hơi xấu hổ khi anh mặc một chiếc áo cũ kĩ đi chơi với tôi. Mà tại sao tôi khóc nhỉ? Tôi nhận ra mình đã trút sự tủi thân thay vì trao trái tim cho anh ý.

Ngày thứ hai:

Bịt tai người yêu, nhìn vào mắt anh và liên tục nói yêu trong vòng 15 phút
Khi bạn yêu ai đó, thật ra đều không có đủ kiên nhẫn để dành cho sự đồng cảm và im lặng, những biểu hiện luôn là thứ ta đòi hỏi. Thế nên hôm đó tôi đã hẹn anh ấy đến vườn hoa thành phố, đưa tay lên bịt tai anh ý, rồi bắt đầu bài “nói yêu trong im lặng”

… Những phút đầu đúng là đánh vật! =”= Khi bạn vừa phải bịt tai người ấy, vừa liên tục nói yêu, mệt theo nghĩa đen luôn

ho đến hết 15 phút, tự thấy bản thân quá kiên nhẫn đi. Chỉ có điều nhận ra là tình yêu của mình vẫn còn ích kỉ quá, mệt thân một tí là đã thấy tụt cảm xúc rồi. Hay chính là điều tôi phải nhận ra? Rằng ta không yêu người đến nỗi dám nhảy vào lửa vì nhau như ta đã nghĩ. Bằng chứng là ngồi 15 phút đã thấy nản.

Ngồi ngẩn ngơ chả nói gì cả (vì đang suy nghĩ mà), thì anh ấy bảo: “Đến lượt anh nhé?” =))

Giây phút đó tôi nhận ra rằng, thật ra chưa chắc cả đời chúng ta sẽ gắn bó với nhau, nhưng có một khoảng thời gian chúng ta đã sẵn lòng làm cho tình yêu này trở nên ý nghĩa hơn, như thế là tốt rồi.

Xin tạm chia sẻ đến đây, những trò tiếp theo sẽ kể cho bạn ở những bài tiếp theo ^o^ ~

“Chúng ta sở hữu để đề phòng hơn là chúng ta thúc đẩy những nền tảng của yêu thương. Khốn khổ như vậy và ai cũng như thế cả. Mỗi trò chơi này vén lộ ra một bản chất để khiến chúng ta phải nhìn vào chính mình, chứ không phải nhìn vào người còn lại.”

– Kỳ Tâm