Trưởng Thành Lấy Đi Điều Gì – Gari

Lần cập nhật gần nhất December 16th, 2019 – 01:45 pm

“Cuộc sống là vậy, nếu bạn cứ cố gắng giữ lại tất cả mọi thứ và không thể buông bỏ bất cứ điều gì, cuộc đời của bạn sẽ trở thành một mớ rối rắm và phức tạp, mãi không lối thoát. Điều gì đã qua, hãy cho qua. Đó không phải là gồng mình lên mạnh mẽ, càng không phải là bất lực, mà đó là cho mình thêm một cơ hội nữa để an yên”.

Review (2)

TRƯỞNG THÀNH LẤY ĐI ĐIỀU GÌ? – NGÂY NGÔ CỦA TUỔI TRẺ

“Đừng bao giờ đánh mất mình giữa dòng đời muôn lối…Một bàn tay không thể chống lại bầu trời, nhưng đôi mắt luôn có thể thay đổi góc nhìn…”

Câu nói trên mang đến trong tôi những cảm xúc mới mẻ. “Trưởng thành lấy đi điều gì?” của Gari lôi cuốn bởi giọng văn thu hút và khá mới lạ. Tôi cảm nhận điều gì đó rất kỳ diệu xuất hiện trong bản thân khi lướt qua từng câu từ, giống như nhịp điệu của tuổi trưởng thành vậy. Sách của Gari khá khác so với những sách tôi đã từng đọc từ lời văn đến nội dung. Phải chăng xuất phát từ tác giả cũng là phái nữ nên giọng văn dễ gây thiện cảm với tôi và lôi cuốn tôi vào những trang sách thú vị này?

“Trưởng thành lấy đi điều gì” bao hàm trong nó năm phần. Mỗi phần đều là những chia sẻ và kinh nghiệm của một Gari đầy năng lượng – chiến binh nhỏ tới tất cả độc giả thân yêu.

“Trưởng thành” là khi con người nói ít đi và làm nhiều hơn, là khoảng thời gian họ tự giấu kín cảm xúc vào góc sâu nhất của bản thân. Đó là khi họ tự chịu đựng mọi thứ, khó khăn đến họ cố gắng mọi cách để vượt qua và nếu có vấp ngã đi chăng nữa thì họ cũng tự đứng lên bằng đôi chân của chính mình. Bởi nhiều khi họ cảm thấy trái tim đã bị chai lì với cuộc sống này rồi và họ biết rằng chỉ có cách “đứng lên, tiến về phía trước” sẽ giúp bản thân tốt hơn. “Cuộc sống này kì lạ lắm, chẳng ai thương mình và có thể thay đổi cuộc đời mình ngoài chính mình.”

“Trưởng thành hạnh phúc hay vết thương” mang tới cho tôi những suy nghĩ mới về “trường thành”. Những câu chuyện được chia sẻ trong sách khiến tôi có cảm giác khá thực tế và hiểu rằng nó đúng trong cuộc sống này. Qua những trang sách ý nghĩa ấy đã đem đến cho tôi câu trả lời của riêng mình về “trưởng thành hạnh phúc hay vết thương”. Trưởng thành không chỉ toàn vết thương của những vấp ngã, những khoảng thời gian ta đau đớn vượt qua mà ở nó chứa đựng những thời khắc tuyệt diệu ta biết bản thân đã phấn đấu như thế nào, biết bản thân có những thiếu sót nào buộc ta phải cố gắng hơn nữa. Thời khắc ấy ta không thể quên và có lẽ nhiều khi trưởng thành rồi ta nhận được những niềm hạnh phúc bản thân không nghĩ tới. “Trưởng thành hạnh phúc hay vết thương” sẽ là câu hỏi mà ở mỗi chúng ta sẽ có cái nhìn khác về nó.

“Vấp ngã không hẳn chỉ đem đến cho bạn nỗi đau,…Chắc gì ta đã biết trân quý những gì mình đang có nếu không có sự hy sinh? Chắc gì ta đã biết mình cần gì nếu không trải nghiệm?”. Bởi vậy vì sao người ta thường nói rằng “con người sẽ trưởng thành sau những vấp ngã”? Khi họ trưởng thành, họ biết suy nghĩ hơn và trân trọng những gì mình đang có. Trưởng thành mà Gari muốn chúng ta thấy đó là khi ta mở lòng mình ra cuộc sống sẽ đáp lại và không phải mọi thứ bản thân đánh mất đều vô nghĩa. Mọi vật trên vũ trụ đến và đi qua cuộc đời mỗi người đều có vai trò và nhiệm vụ riêng. Nếu chúng ta biết trân trọng hơn,chúng sẽ để lại những ý nghĩa sâu sắc trong ta. Thông qua sách, chúng ta sẽ cảm nhận trưởng thành chứa đựng nhiều cung bậc cảm xúc mà khi ai đó đã trải qua, họ sẽ không bao giờ quên thời khắc ấy, thời khắc đã làm họ biết và học được nhiều thứ.

Trưởng thành có thể sẽ đem đến cho ta cảm giác cô đơn, gục ngã và lùi bước nhưng nếu ta tin rằng sẽ có “phép màu” xảy ra, ta có thể tự tin và phấn đấu hơn nữa.

Hãy đọc nó bằng tất cả niềm yêu thích, say mê, và nghe nhạc không lời, bạn sẽ cảm nhận được sự tuyệt diệu mà cuốn sách mang đến.

– Lan Nguyên

Những đầu mục không đầu không cuối, không theo chủ đích nào cả. Dường như cả cuốn sách mà dòng cảm xúc, là bộc bạch thả trôi của Gari theo dòng văn. Tôi đã dừng lại rất lâu trước những đầu mục cả Gari cứ như đang đọc cẩm nang cuộc sống hay những khẳng định, phủ định về suy nghĩ, định kiến của xã hội đối với người trẻ – “phủ nhưng thật”.

Đi sâu hơn vào những dòng văn, dần nhận ra Gari đang nói câu chuyện tuổi hai mấy của mình và cả của thế hệ người trẻ tuổi hai mấy ngày nay. Cô như tự xoa dịu vết thương của mình, rồi cũng chữa trị, phòng ngừa cho những người trẻ vậy.

“Không phải thứ gì mất cũng gọi là mất mát”. Tuổi hai mấy bạn nghĩ mình đã mất đi nhiều thứ, niềm tin và khát vọng chắc là thứ nhiều người đánh mất nhất. Nhưng có ai lên án những trái tim đã từng si mê đâu. Sau những lần mất mát đó, có người dũng cảm nhận lấy những tổn thương, xây lên cho mình hình hài mới, rõ ràng là họ không mất quá nhiều. Có người chỉ vừa mấy con cá đã nghĩ cả hồ nước chẳng còn con nào, và họ mất tất cả.

Cuốn sách về giấc mơ, tình yêu, si mê, khát vọng của cái tuổi hai mấy. Tôi tin rằng bạn đang ở đâu đó trong những đầu mục sách này. Tin rằng tất cả chúng ta đều trải qua những cột mốc giống nhau, chả ai may mắn, chẳng ai quá bất hạnh. Cuộc sống này công bằng lắm, sẽ cho bạn học cách trưởng thành, cách vượt qua tuổi hai mấy đầy sóng gió.

Trong khoảng thời gian đó, cô đã trải nghiệm sâu sắc về cuộc sống, tình yêu, con người. Trên con đường trưởng thành, hoa hồng luôn đi kèm với nước mắt. Có niềm vui thì sẽ luôn có nỗi buồn. Những con người đã gặp dù tốt hay xấu đều đem đến một bài học nào đó.

Trong cuốn sách này, tác giả vẫn giữ văn phong mạnh mẽ, có chút bất cần, nhưng khá sâu sắc, có chút khác biệt so với những tác phẩm trước đây của cô. Bỏ qua sự cầu kỳ, hoa mỹ, chọn lấy cho riêng mình một giọng văn dung dị, rất thật, rất đời. Gari đặt bạn đọc vào guồng quay của cảm xúc, nơi bạn khó phân biệt đâu là vui, là buồn. Đâu là hy vọng, là thất vọng. Đâu là đúng, là sai. Để rồi qua từng trang sách ta cảm nhận được tình thần chiến binh hùng dũng mà tác giả luôn khao khát truyền tải tới thế hệ các bạn trẻ ngày nay.

Không còn quá nhiều tuyên bố hay sống có cảm xúc một cách vô tội vạ. Gari đã khiến người đọc nhận ra một điều khi gấp lại trang cuối của cuốn sách: Cuộc sống là vậy, nếu bạn cố gắng giữ lại tất cả mọi thứ và không thể buông bỏ bất cứ điều gì. Cuộc đời của bạn sẽ trở nên phức tạp, hỗn độn mãi không lối thoát. Điều gì đã qua hãy cho qua, đó không phải gồng mình bất lực mà là tự cho mình cơ hội nữa, để sống đời an yên.

– sachhaynendoc.net