Trưởng Thành Sau Ngàn Lần Tranh Đấu – Kim Ran Do

Bạn bước vào đời với bao nhiêu mơ mộng, hoặc mong đợi xong lại từ từ mất đi nhiệt huyết vì những chuyện trải qua, những điều trông thấy. Những khó khăn, đau buồn như thế, có lúc chỉ có thể tự mình chịu đựng, những không sao, bởi vì “Không chao đảo thì không phải là người lớn, phải ngàn lần tranh đấu mới có thể trưởng thành. Có đau đớn mới là tuổi trẻ? Nếu vậy thì có chao đảo mới trở thành người lớn.”

Review Trưởng thành sau ngàn lần tranh đấu (2)

Cuốn sách là những con sóng lớn xô vào vịnh nhỏ. Vịnh nhỏ ở đây chính là tâm hồn của một người. Đối tượng tác giả hướng đến chính là người trẻ, chập chững trưởng thành. Không ai dạy chúng ta phải trưởng thành thế nào cho đúng cả, vậy nên, chúng ta luôn chao đảo vì những cơn gió mà cuộc đời mang lại.

Bàn về chuyện công việc, học tập, làm ăn, đối diện với mắt người đời, về tình dục, hôn nhân, hiện tại tương lai nhưng tác giả không hề đao to búa lớn, không áp đặt mà chỉ là kể những câu chuyện, và người đọc từ những câu chuyện ấy mà tự rút ra những góc nhìn của mình.

Công việc, gia đình và bản thân tựa như ba quả bóng lớn của một trò chơi tung hứng, chúng ta là người chơi và bí quyết chơi giỏi là phải biết cách bắt chụp, tức là khéo léo làm xiếc với chúng, bởi nếu như chúng ta chỉ chăm chăm bắt lấy một quả, thì thể nào cũng để rơi những quả còn lại.

Cuốn sách mà tôi hy vọng nhiều người trẻ có thể đọc được nó, một thứ ánh sáng giữa rừng rậm có thể giúp họ tìm được cảm hứng, và cả con đường đi.

– Bach Tran Quang

Một số cảm giác trong cuộc sống đôi khi bạn chỉ cảm nhận được, chỉ mường tượng được, bạn “bí từ” không biết diễn tả nó như thế nào, cuốn sách này sẽ nói hộ bạn…

Bạn đọc sách và “à, hóa ra là thế”

Bạn đọc sách và lý giải được lý do tại sao bạn lại chông chênh đến thế, tại sao đôi khi bạn chợt vui chợt buồn với những điều nhỏ nhoi đến thế
Bạn đọc sách và nghĩ về những năm tháng mới ra trường của mình, bạn nên đi tiếp hay dừng lại, bạn hiểu rằng không chỉ riêng mỗi bạn mới có những khó khăn nhỏ nhặt đó

Ừ thì hóa ra là:

“Hạnh phúc không phải là một mức tuyệt đối mà là sự tịnh tiến”

Ngày hôm nay bạn nhận được nụ cười của bất kỳ ai, bạn cảm thấy hạnh phúc hơn ngày hôm qua.

Ngày hôm nay bạn làm được điều gì đó nhỏ nhoi thôi, hiểu thêm 1 cái công thức mà đôi khi chắc ai cũng hiểu, vỡ lẽ ra điều gì đó, “à” một lần để thấy bản thân biết thêm điều gì đó, chỉ là biết thôi, ít thôi cũng cảm thấy hạnh phúc hơn ngày hôm qua.

Ngày hôm nay bạn dọn nhà giùm bố mẹ, ngày hôm nay bạn cho 1 người xa lạ mượn 1k tiền gửi xe, bạn cảm thấy có giá trị, bạn hạnh phúc hơn ngày hôm qua.

“Con người có hai nỗi bất hạnh lớn nhất: một là không đạt được thành công và hai là đạt được thành công mất rồi”

Tác giả cuốn sách đã nói một điều rất hay rằng: Con người thường xuyên gặp thất bại nên họ quen với nó, họ biết cách làm gì khi gặp nó; nhưng con người ít khi gặp thành công, không quen với thành công nên không biết làm gì khi nó đến với mình.

Đó là lúc tôi biết rằng cuốn sách là dành cho thời gian này của tôi _ Chông chênh trước ngưỡng cửa trưởng thành

“Thứ không yêu thì hãy từ bỏ
Thứ không định từ bỏ thì hãy yêu lấy nó”

– HueLe

Trích dẫn Trưởng thành sau ngàn lần tranh đấu

“Không chao đảo thì không phải là người lớn, phải ngàn lần tranh đấu mới có thể trưởng thành. Có đau đớn mới là tuổi trẻ? Nếu vậy thì có chao đảo mới trở thành người lớn. Đúng vậy, có chao đảo một chút cũng không sao, sự dao động của bạn và của tôi là hành trình hết sức tự nhiên mang tên ‘trưởng thành’.”

“Con sâu bò cả ngày có thể đi được 1 mét, nếu trước khi chết nó muốn đi được 10 kilomet thì phải làm thế nào đây? Phải gồng mình mà bò quyết liệt hơn? Không phải vậy. Phải reset. Phải biến thành bướm và vỗ cánh bay đi.”

“Cuốn sách này được viết cho bạn – người đang chao đảo bên ngưỡng cửa trưởng thành. Tôi trưởng thành sớm hơn bạn một chút, đôi khi vẫn còn hành xử chưa ra dáng người lớn lắm, tôi viết cuốn sách này để ‘lắng nghe’ câu chuyện của bạn. Hẳn bạn sẽ lấy làm lạ, sách là phương tiện để ‘nói’, vậy mà tôi lại muốn thông qua sách để ‘lắng nghe’? Đúng vậy, tôi không muốn đơn phương lên lớp về những bí quyết trưởng thành. Tôi chỉ muốn làm một thính giả chân tình và cởi mở, giúp bạn đích thân cất lời, nói ra những vấn đề của bản thân. Đọc chỉ giúp bạn rút ra kết luận mà thôi, nhưng một khi nói ra, bạn sẽ tìm ra cách chữa trị cho chính mình. Vậy nên, cùng với cuốn sách này, bạn hãy bắt đầu câu chuyện đè nén, chất chứa trong lòng bấy lâu nay…”